Sau mấy ngày bận rộn cùng Tề Man, cuối cùng cũng đến ngày Tề Túc hồi phủ.
Ta vẫn đang chỉ huy ở bếp sau thì nha hoàn nghe tin vội vàng chạy đến, thì thầm vào tai ta: “Phu nhân, tướng quân đã về rồi, còn dẫn theo một nữ tử đang mang thai. Giờ tiền sảnh đã loạn cả lên.”
“Biết rồi.” Ta cố tình dặn dò, bảo nàng tiếp tục theo dõi tình hình bên ngoài.
Sau đó, ta như chẳng có chuyện gì, thong thả tiếp đón xong xuôi các nha hoàn, bà tử rồi mới mang gương mặt tươi cười ra tiền sảnh.
Tề Man đang rất tức giận. Đại tẩu giao việc tiếp khách ở tiền sảnh cho nàng, còn mình thì lo liệu hậu viện, rõ ràng là muốn tạo tiếng tốt cho nàng. Nàng rất biết ơn.
Nào ngờ, đại tẩu còn đang bận rộn ở hậu viện, thì ca ca nàng lại cưỡi ngựa cao đầu, mang về một nữ nhân bụng mang dạ chửa.
Công sức mấy ngày nay nàng dốc lòng chuẩn bị yến tiệc tẩy trần đều đổ sông đổ biển. Đáng lẽ nàng có thể có được tiếng hiền thục, vậy mà giờ đây, tất cả đều trở thành công cốc.
Nàng lạnh lùng nhìn Nguyễn Kiều Kiều, chỉ thấy nàng ta tuy dung mạo tầm thường, nhưng toát ra một vẻ giả tạo, lẳng lơ.
“Mẫu thân, chuyện gì vậy ạ?” Chưa kịp vào đến sảnh tiếp khách, ta đã nghe thấy tiếng ồn ào. Mẹ chồng ta chặn ta lại ở ngoài sân.
Dù trong lòng biết rõ tiền sảnh đang hỗn loạn, ta vẫn tỏ vẻ lo lắng: “Chẳng lẽ A Túc có chuyện gì ạ?”
Gương mặt ta lộ vẻ sốt ruột, như
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phu-nhan-vi-sao-nang-nhu-vay/2886869/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.