Hậu quả của ý chí không kiên định chính là như Thẩm Thư Dao vậy, hôm qua ban ngày mệt, buổi tối ở trên giường mệt, nay thiếu chút nữa là bò dậy khỏi giường không nổi, eo đau lưng đau.
Cái tình huống tối qua, nàng rất hưng phấn cho rằng Tạ Ngật có thêm chút gì đó mới đa dạng, kết quả đâu, vẫn là cái kiểu đó, kích động hụt một phen. Tuy nhiên cũng có chút chuyện mới mẻ, chính là Tạ Ngật lưu lại cái vết đỏ lè trên xương quai xanh nàng, vô cùng rõ ràng, làm nàng hôm nay không thể không mặc xiêm y cao cổ. Nhiệt độ truyền đến toàn thân nàng nóng lên, sắc mặt ửng hồng.
Buổi sáng ra ngoài gấp, chọn quần áo cũng không nhìn kỹ, trên người nàng là bộ váy áo hải đường hồng, nhan sắc tươi tắn, nụ cười rạng rỡ, toát lên làn da trắng như tuyết, so với hoa còn đẹp hơn mấy phần, càng thêm kiều diễm động lòng người. Hô hấp trong ngực phập phập phồng phồng, no đủ mềm mại, âm âm thầm thầm dụ hoặc.
Lại có chút không thoải mái, bộ quần áo này lâu rồi chưa mặc, có vài chỗ nhỏ, đặc biệt là phần ngực, cảm giác chật chội, hô hấp khó khăn.
Thẩm Thư Dao cảm thấy ngực bị khó chịu, không nhịn được trong lòng mắng Tạ Ngật, hồi trước không thấy hắn lưu dấu vết trên xương quai xanh, tự nhiên tối qua lại để, làm hại nàng eo đau không nói, dậy sớm trong hoảng loạn rồi chọn sai quần áo, thật sự là chịu tội. Đợi lát nữa tìm một cơ hội, về Lan Viên đổi một bộ khác, bằng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phu-quan-han-khong-hieu-phong-tinh/2547256/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.