Chu Thanh im lặng nhìn Thẩm Tâm nói: "Bản đồ này.."
Thẩm Tâm nhe răng cười đáp: "Tẩu tẩu yên tâm, không phải ta trộm ở trong thư phòng của ca ca đâu, đây là do ta vẽ bừa đấy, không có nguyên mẫu, không có tham khảo, thuần túy là vẽ bừa."
Chu Thanh gật gật đầu. Địa đồ phổ biến ở hiện đại, nhưng ở thời cổ đại, đây được coi là bí mật quốc gia.
Hai người đang nói chuyện, thì Chu Bình lon ton chạy vào, gân giọng gầm lên: "Báo~~~tin tình báo từ tiền tuyến, đại tỷ, nhị bá đã trở về!"
Chu Thanh liền đứng dậy: "Muội hoàn thiện tấm bản đồ trang trí này thêm một chút, đến mai chúng ta sẽ mời người khởi công."
"Được, tẩu tẩu yên tâm, chỉ mất một lát là sẽ làm tốt thôi, lát ta còn đi theo tam thẩm học làm cá khô, kỹ thuật của tam thẩm thật sự rất tuyệt."
Chu Thanh ra khỏi phòng, Chu Bình đi theo bên cạnh nàng, một mặt muốn nói lại thôi mà nhìn Chu Thanh.
Chu Thanh không nhịn được cười nói: "Một đứa trẻ mới sáu tuổi như đệ, chuyện gì mà lại khiến đệ xoắn xuýt thành cái dạng này!"
Chu Bình lập tức mất hứng trợn trắng mắt, đáp: "Cái gì gọi là đứa trẻ sáu tuổi, tỷ có biết nói chuyện hay không, ta đều đã sáu tuổi rồi! Lời này tỷ nói, thật giống như ta là tiểu hài tử mới năm tuổi không bằng."
Chu Thanh buồn cười cốc nhẹ lên đầu Chu Bình nói: "Ừ, sáu tuổi rồi, muốn nói cái gì? Đều sáu tuổi rồi nên đừng vòng vo nữa, cũng không phải đứa trẻ năm tuổi đâu."
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phu-than-hom-nay-nguoi-doc-sach-chua/183703/chuong-339.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.