Nói Lăng Duy Trạch là thiên kiêu chi tử tuyệt đối không sai, bởi vì lúc anh được sinh ra thì nhà họ Lăng đã tung hoành ở thành phố C mấy chục năm qua. Nó rộng lớn và quyền lực, ở đất này, không ai là không nể mặt nhà họ Lăng. Mà anh là kẻ kế thừ duy nhất, dĩ nhiên là được nâng như trứng, hứng như hoa, kiêu ngạo và ưu nhã là bản năng trời sinh.
Mặc dù gốc gác là người Trung Quốc, nhưng anh sống ở Trung Quốc không nhiều, từ lúc tiểu học anh đã sang nước Mỹ để tiếp nhận một loạt dạy dỗ mới mẻ, ấy vậy trong máu anh vẫn chảy một dòng phương đông thuần túy. Đại gia ở thành phố C cũng không ít, trọng trách của những kẻ giống anh đều nặng như nhau, tuy nhiên so với bọn họ thì người độc nhất là anh lại chịu áp lực lớn hơn nhiều.
Lăng Duy Trạch cũng không có cảm giác gì, vì từ bé anh đã là người của nhà họ Lăng, những điều này anh buộc phải thừa nhận. Trong cơ thể anh, mỗi một giọt máu cũng là vì nơi này mà chảy, anh cam tâm tình nguyện chịu khổ, cũng như xem nó là thứ mật ngọt ngào. Chỉ là khi anh 25 tuổi, chuẩn bị trở về nước tiếp quản cơ ngơi thì anh gặp tai nạn giao thông.
Tai nạn này muốn lấy mạng anh, cơ hồ anh không thể tỉnh dậy nữa. Nhưng dựa vào thân thể khỏe mạnh và nghị lực kinh người, từ trong cơn mê dằng dặc, anh tự vực mình thức giấc. Lúc anh tỉnh lại, người đầu tiên thấy không phải là mẹ, không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phuc-hac-khong-phai-toi/1662257/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.