"Nha đầu." Đế Dạ Hiên nắm lấy tay Phượng Thiên Vũ, kéo nhẹ, Phượng Thiên Vũ liền nằm trong vòng tay của hắn.
"Mộc Thương, các ngươi làm gì làm đi?"
Phượng Thiên Vũ trông thấy Đế Dạ Hiên mỏi mệt, quay đầu nhìn về phía Mộc Thương, hai người này không biết làm cái gì a, mà trông mệt mỏi đến như vậy?
"Dò đường đi."
"Dò đường gì?"
Mộc Mộc nghe thấy Mộc Thương trả lời, tò mò chạy tới, nàng ở chỗ này đã hơn một năm, tuy rằng không có đi ra ngoài, nhưng hoàn cảnh chung quanh như thế nào, nàng đều được nghe từ người ngoài nên biết cũng không ít nha, Lạc Nhật thành là biên giới phân cách giữa Nhật Viêm quốc và Vân Thương quốc, nơi đây tập trung rất nhiều loại người, cộng thêm sự tình kì bí về ban đêm, vốn là một tòa thành trọng yếu liền biến thành một nơi không có ai quản lý, thật không biết Hoàng Đế hai nước đang suy nghĩ cái gì nữa!
"Nơi giao giới(tiếp giáp) giữa Nhật Viêm quốc và Vân Thương quốc được thiên nhiên bình chướng(che chắn),gọi tắt là kết giới, chúng ta phải vượt qua Tuyết Vực, mới có thể tiến vào Đế Hoàng Thành, hai chúng ta đi dò đường chính là đi tìm con đường đi nhanh nhất có thể." Mộc Thương cầm lên một chén nước, ngửa đầu một hơi uống cạn.
Hắn đang rất khát nước a.
"Đợi một chút, Tuyết Vực?" Phượng Thiên Vũ nhìn mặt trời nhô cao ở bên ngoài, mặt trời chói chang như thế này, tại sao lại có một nơi Tuyết Vực, hơn nữa hai người này không phải chỉ đi dò đường thôi sao, sao
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phuc-hac-ma-quan-yeu-nhieu-hau/2280940/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.