“Có chuyện gì quan trọng sao?”
Khi Từ Đoan Nghi nhận được tin tức, trời đã vào giờ cơm tối.
Đối với kết quả này, Trường Ninh và Bình An có chút thất vọng, nhưng nàng lại không mấy bận lòng.
Nếu là trước đây…
Hoặc là trước khi biểu ca tìm gặp nàng hôm qua…
Có lẽ nàng sẽ băn khoăn lo lắng, nhưng giờ đây, khi đã hiểu rõ lòng hắn, dù có chút tiếc nuối vì không thể gặp gỡ ngay, song nàng cũng không còn cảm thấy buồn bã.
“Vậy chúng ta cứ ăn trước đi.”
Sau khi bảo người đưa tin lui xuống, nàng liền gọi Trường Ninh và Bình An vào bàn.
Thấy nàng không có vẻ gì là phiền muộn, hai huynh muội cũng không nói gì thêm.
Chẳng mấy chốc, Bích Khê dẫn người mang thức ăn lên, Từ Đoan Nghi cùng Trường Ninh và Bình An dùng bữa tối đầu tiên sau khi nàng trở về vương phủ.
Dùng xong bữa, Trường Ninh vẫn quyến luyến chưa muốn rời đi.
Nhưng Bình An tinh ý nhận ra Bích Khê dường như có chuyện muốn nói với tẩu tẩu, liền chủ động đứng dậy:
“Tẩu tẩu cả ngày đi đường, chắc hẳn đã mệt. Tẩu hãy nghỉ ngơi sớm, bọn đệ về trước đây.”
“Đúng đó, tẩu tẩu mau nghỉ ngơi đi, muội không làm phiền nữa.” Trường Ninh tuy lưu luyến, nhưng cũng hiểu chuyện, ngoan ngoãn đứng lên.
Dẫu sao, tẩu tẩu đã về rồi, nàng muốn đến lúc nào cũng được.
Nghĩ vậy, sự lưu luyến trong lòng nàng cũng giảm bớt, khuôn mặt trở nên rạng rỡ hơn.
Từ Đoan Nghi khẽ cười, gật đầu đáp: “Được.” Nàng tiễn hai huynh muội ra cổng, rồi bảo Thời Vũ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phung-chi-thanh-hon-ky-quan-chiet-chi/1549480/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.