Đến bữa trưa.
Từ Đoan Nghi ngồi bên cạnh Thái hậu Chiêu Dụ, bên kia là Tạ Thanh Nhai, còn bên tay phải của hắn chính là Thiếu đế.
So với vẻ bình thản, tự nhiên của Tạ Thanh Nhai, Thiếu đế rõ ràng lo lắng hơn nhiều.
Nhìn thấy sắc mặt Thái hậu Chiêu Dụ, so với buổi sáng gặp mặt, lúc này lại càng thêm khó coi, trái tim nhỏ bé của Thiếu đế không khỏi nảy lên vài phần sợ hãi.
Hắn ngồi mà không yên.
Dĩ nhiên, hắn biết rõ nguyên nhân khiến mẫu hậu thay đổi sắc mặt đột ngột như vậy.
Dù biết kế này có thể khiến mẫu hậu sinh hiềm khích với Tào Đạt, nhưng hắn cũng lo rằng biểu ca sẽ bị trách phạt vì chuyện này… Trong lòng thấp thỏm không yên, nhưng lại không biết phải nói gì.
Hắn mà mở miệng lúc này, chỉ e càng làm mẫu hậu thêm tức giận.
Đành cắn răng, ép bản thân tiếp tục ngồi im.
Thái hậu Chiêu Dụ chưa động đũa, hắn dĩ nhiên cũng không dám đụng vào thức ăn.
Khẽ liếc mắt nhìn sang bên cạnh.
Cũng may, biểu ca lần này không cố tình làm điều thất lễ, bằng không, hắn thật sự lo mẫu hậu sẽ nổi trận lôi đình.
“Dì mẫu.”
Từ Đoan Nghi lên tiếng trước, phá tan bầu không khí nặng nề, quái dị trong căn phòng.
Nàng gắp một miếng bánh hẹ nhân mỡ cừu đặt vào bát của Thái hậu Chiêu Dụ:
“Người thử món bánh hẹ này xem sao.”
Thái hậu Chiêu Dụ nhìn thoáng qua miếng bánh tỏa hương thơm ngào ngạt, cuối cùng cũng chịu thu ánh mắt đầy sát khí từ Tạ Thanh Nhai về.
“Cái này
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phung-chi-thanh-hon-ky-quan-chiet-chi/1549591/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.