Hơi thở ấm áp của Anh Đông quanh quẩn bên tai Sầm Khê, giọng nói trầm ấm như rượu vang đỏ muốn say lòng người.
Sầm Khê đương nhiên hiểu mình bị trêu chọc, gương mặt ửng đỏ, nghiêng đầu cắn nhẹ vào cằm An Đông.
An Đông thuận thế ôm lấy mặt cô, bàn tay thô ráp ấm áp v**t v* cằm Sầm Khê, cúi đầu thân mật cọ cọ vào đầu mũi cô, rồi hôn lên đôi môi mỏng mềm mại.
Hai người hơi thở dây dưa âu yếm bên nhau.
An Đông vừa ôm vừa kéo chăn, nhẹ nhàng đắp kín cả hai người. Trong bóng tối mịt mùng, cô ấy vén vạt áo Sầm Khê lên, mỗi tay nắm lấy một bên mềm mại.
Sầm Khê hơi run lên, tiếng rên khẽ lướt qua không khí, cảm nhận An Đông cúi đầu xuống, đ** l*** **t *t nhẹ nhàng, như dê con mải mê m*t lấy n** m*m m** ấy, những lọn tóc mềm rũ xuống lướt qua từng khoảng da thịt nhạy cảm.
Cô như thể tập trung toàn bộ ý thức vào một điểm, không tự giác ôm chặt vai An Đông.
An Đông dường như thật sự có một chút chấp niệm với nơi này của cô.
"Bảo bảo..." Một hồi lâu, An Đông mới chui ra, áp sát vào người Sầm Khê, đôi môi no đủ ướt át ửng hồng, cọ lên môi cô, giọng nói nhỏ nhẹ: "Sầm Khê bảo bảo, cậu ngọt quá..."
An Đông chỉ là trông có vẻ ngượng ngùng, nhưng thực ra lại rất biết cách làm nũng và dụ người. Trên môi cô ấy dường như vẫn còn vương lại hơi ấm của Sầm Khê. Sầm Khê
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phung-xuan-huu-mao-nhi/2903392/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.