Lãnh Nguyệt Du liếc mắt nhìn chủ nhân thanh kiếm kia, thật không ngờ sau nhiều năm lẩn trốn hôm nay lại là ngày đối đầu của nàng ta và Di Yến quận chúa.
" Vương Di Yến?"
" Lãnh Nguyệt Du, ngươi thôi ngay cái trò đâm sau lưng người khác đi. Dương An Phong không phải là người ngươi nên đụng tới, thù oán của người và Di Tuệ ta vẫn chưa tính với ngươi" Di Yến kéo Dương An Phong ra sau lưng bản thân mình nhíu mày" Vì ngươi mà Dương An Phong mất tích lâu như vậy... Vương Di Yến ta hôm nay thay trời hành đạo"
Đoạn, Di Yến hạ lệnh liền xuất hiện những thị vệ tinh nhuệ lao vào vây chặt Lãnh Nguyệt Du. Dương An Phong nhíu mày suy nghĩ, hắn không hiểu những gì hai người họ đang nói. Người muốn gϊếŧ hắn biết tên hắn, người cứu hắn cũng biết tên hắn mà thậm chí biết hắn là ai.. Nhưng hắn thì không biết bản thân mình là ai, có phải quá bất công rồi không?
" Di Tuệ?" Dương An Phong lay tay Di Yến quận chúa nghiêng đầu hỏi" Có phải là người mà Hải An nhắc đến không?"
" Hải An? Nè An Phong.. ngươi cho bổn quận chúa biết ngươi là ai đi?" Di Yến kéo tay Dương An Phong đến một quán trà khác hỏi chuyện. Nàng thật rất vui mừng vì tìm lại được Dương An Phong cho Di Tuệ. Trong suốt thời gian qua Di Tuệ đã không ngừng tìm kiếm người này trong vô vọng, thì hôm nay hy vọng đã giúp Di Tuệ có lại Dương An Phong lần nữa...
"Ta là Dương An Phong, ta thật khâm phục ngươi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-chua-vuong-trieu-duoi-than-ta/179117/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.