Lệ Minh Chức dẫn Cảnh Nghi đến trung tâm thương mại lớn nhất khu vực trung tâm thành phố.
Hai người cùng mua sắm, ăn uống thỏa thích, quét sạch từ tầng một đến tầng bảy, trông chẳng khác nào cơn bão càn quét mọi ngóc ngách.
Trong lúc dạo quanh, Cảnh Nghi nhận ra công nghệ ở thế giới này hiện đại hơn so với thế giới trước.
Thành phố không chỉ phồn hoa, sạch sẽ, mà khắp nơi còn có những chiếc xe thông minh tiên tiến và các sản phẩm điện tử mới ra mắt liên tục, đến mức công nghệ gọi video từ xa đã có thể hiển thị người thật qua hình ảnh ba chiều...
Dạo quanh một vòng, Cảnh Nghi giống như một bà cụ vừa bước vào thế giới kỳ diệu, trố mắt kinh ngạc.
"Cảnh quản gia, bên kia có mấy bộ quần áo đẹp lắm, chúng ta qua xem thử đi." Lệ Minh Chức gợi ý.
"Tiểu thiếu gia." Cảnh Nghi lắc lắc mấy túi đồ đang nặng trĩu trên tay, "Thật sự là tôi không còn sức để mang thêm nữa, đi về thôi."
Cậu chỉ muốn về nghỉ ngơi trên chiếc giường êm ái của mình.
Lệ Minh Chức khăng khăng: "Nhưng bộ đồ đó thực sự rất hợp với anh mà."
Cảnh Nghi nghĩ ngợi rồi nói: "Nhưng bình thường tôi chỉ mặc đồng phục, những bộ này e rằng không có dịp để mặc đâu."
Lệ Minh Chức ngừng lại hai giây, chấp nhận ý kiến của cậu: "Vậy thì mua cho anh trai tôi."
Cảnh Nghi ngạc nhiên: "Cậu nghiêm túc đấy à?"
Lệ Minh Chức chỉ về một cửa hàng bán quần áo lông mềm, với những bộ màu trắng và hồng dịu dàng. Tuy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-gia-trong-truyen-nguoc-van-bi-nghe-thay-tieng-long-roi/741616/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.