Biết chắc là không có bàn tay vàng, Cảnh Nghi ỉu xìu như một cây đậu nhỏ héo rũ, nghĩ đến những ngày tháng sắp tới ở Lệ gia chắc chắn sẽ chẳng dễ dàng gì.
Bốn anh em nhà họ Lệ đều là những người yêu đương mù quáng, hễ yêu vào là quên hết mọi lý lẽ, mà không có hệ thống nào hỗ trợ để xoay chuyển tình thế, thì chỉ riêng việc ngăn cản những thảm kịch sắp xảy ra cũng đã khiến Cảnh Nghi phải vắt óc suy nghĩ đủ mọi cách.
Nếu có sai sót, không những cả gia tộc nhà họ Lệ sẽ sụp đổ mà cậu cũng sẽ có nguy cơ thất nghiệp.
Mà tháng này cậu đang nhận lương đến tám vạn tệ kia mà!
Cảnh Nghi ấm ức nghĩ đến công việc của mình, tưởng đâu yên ổn, nay lại trở nên bấp bênh.
Đang thở dài chán nản bước ra cửa, cậu vô tình bắt gặp một bóng dáng kỳ quái đang đung đưa ngoài cửa sổ.
Cảnh Nghi: !!!!!!
"Trời ơi !!!!!!"
Trong tích tắc, hàng loạt cảnh phim kinh dị hiện lên trong đầu cậu. Không lẽ truyện ngôn tình này còn có cả ma ám?
"Suỵt —— Cảnh quản gia, đừng la lên." Giọng nói quen thuộc từ bên ngoài vang lên, cố nén thấp xuống.
Cảnh Nghi nhìn kỹ lại. Trời đất ơi, thì ra là Lệ Minh Chức đang tìm cách vượt ngục.
Cảnh Nghi mở cửa sổ ra, để mặc cậu út nhà họ Lệ đung đưa bên ngoài.
"Tiểu thiếu gia, đang chơi xích đu đấy à?"
"Không phải!" Lệ Minh Chức ngước mắt lên chỉ vào mớ ga giường trên đầu, "Dây ga giường ngắn quá, tôi xuống không được. Anh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-gia-trong-truyen-nguoc-van-bi-nghe-thay-tieng-long-roi/741618/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.