Sáng sớm hôm sau, Thẩm Kiến Thanh chưa hết say nguội đã vội vã đến công ty.
Cô ấy không giống với Đồng Hà và những người khác, hôm trước họ đã tăng ca, đương nhiên được phép nghỉ theo quy định quản lý nhân sự, còn cô ấy, bản thân không có công việc cố định, nhưng dường như tất cả mọi việc đều cần phải có cô ấy quyết định, định hướng.
Thời kỳ đầu chính là thế, chế độ chưa hình thành, hệ thống chưa thành lập, cần có người đi trước dẫn dắt từng bước một mới có thể vững chãi đi đến con đường phù hợp nhất cho họ.
Về quản lý, Thẩm Kiến Thanh vẫn còn là tay mơ, cô ấy không phải người trong ngành, nhưng cô ấy là cây cầu kết nối những "người trong ngành" lại với nhau—— nghiên cứu và phát triển, thị trường, thu mua, marketing,... Sau khi được những quản lý tiềm năng như Đồng Hà đánh giá và lên kế hoạch, quá trình phát triển của từng bộ phận đều phải thảo luận nhiều lần với cô ấy, phải phù hợp với định hướng phát triển của công ty trong tương lai và phải trải qua vô số lần điều chỉnh và cân nhắc, cuối cùng là do cô ấy quyết định.
Tần Việt chỉ thoáng nghĩ về quá trình đó thôi đã thấy gian truân, muốn đồng hành cùng cô ấy suốt chặng đường, nhưng giảng viên Thẩm đã nói, muốn cô yên tâm học tập,
Vậy nên cô sẽ học tập chăm chỉ.
Học xong những gì cô ấy mong đợi, mang theo hành trang của mình, đi đến trước mặt mọi người, sánh vai cùng cô ấy với
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-he-doi-dang/1898592/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.