Chưa đầy 20 phút, đã có vài chiếc xe lần lượt đỗ ở cửa khách sạn.
Thẩm Kiến Thanh dặn Đàm Cảnh và những người khác về nghỉ ngơi sớm, còn mình lại không hề có ý định đi vào.
Lữ Trí hỏi: "Giảng viên Thẩm, cô không lên à?"
Ánh mắt Thẩm Kiến Thanh lướt qua người Tần Việt, cô ấy lấy điện thoại ra, vừa gõ phím vừa nói: "Ừ, có chút chuyện."
Vừa dứt lời, điện thoại trong túi Tần Việt rung lên.
Tim cô như phần nào cảm nhận được, đập nảy theo đó, giao thoa chóng vánh với ánh nhìn của Thẩm Kiến Thanh, tự nhiên đến kỳ lạ.
Chu Tư trông thấy cảnh tượng này, không sao diễn tả được cảm giác trong lòng.
Tình cảm bị che giấu không khó chịu sao?
Có lẽ là không.
Có người nọ lấy điện thoại ra xem, đôi mắt như sắp mỉm cười.
Thẩm Kiến Thanh: 【Chị đi có chút việc, sẽ quay lại ngay】
Thông báo ý định.
Gửi tin nhắn riêng cho cô ngay trước mặt các giảng viên và sinh viên.
Cảnh tượng này, rất giống với cảm giác khi cô ngủ trong lớp học của Thẩm Kiến Thanh, bị cô ấy vỗ vào sau gáy, để lại một chùm chìa khóa xe, sau đó, đứng trên bục giảng gửi WeChat cho cô, bảo cô lên xe mà ngủ trước đây.
Trong một giây, Tần Việt bàng hoàng cảm thấy các cô như thể đã quay về quá khứ, khi cô vẫn còn đang cố gắng theo đuổi, còn Thẩm Kiến Thanh vẫn ung dung và kiêu ngạo.
Nghe thấy Tống Hồi và Đàm Cảnh cãi cự, Tần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-he-doi-dang/1898677/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.