"Thần Chinh, trong số đám con cháu thì cháu là người mà ông coi trọng nhất và, ông đã dạy dỗ cháu từ khi còn nhỏ, ông có bốn con trai và một con gái, nhưng cha của cháu thích vẽ tranh, mặc dù người chú thứ hai của cháu có khiếu kinh doanh nhưng lại là người thành thật, làm việc không đủ quyết đoán, chú ba của cháu chỉ thích làm đạo diễn, phim mà nó làm ra xem cũng không đến nỗi nào nhưng liệu có được giới giải trí xem trọng? Chỉ là một đám con hát, thời xưa, chúng nó là gì có có chỗ đứng chứ, về phần chú tư của cháu, thích dạy học còn dì cô của cháu tuy có thiên phú về kinh doanh nhưng cuối cùng cũng chỉ là con gái, gả chồng rồi như bát nước đổ đi, cho nên tập đoàn Từ thị vẫn phải giao cho cháu.
"
Vẻ mặt ông Từ hiện lên sự xót xa: "Thần Chinh, ông nội đã già, coi như đã bước một chân vào trong quan tài rồi.
Hứa với ông nội, quay về quản lý công việc kinh doanh của gia đình đi, về phần vợ cháu, mẹ cháu sẽ lo, cô gái đó thật sự không thích hợp với cháu.
”
Từ Thần Chinh cũng cảm thấy rất khó chịu, anh ta là được ông cụ nuôi lớn từ nhỏ, ông cụ Từ là một người thông minh, cơ trí, yêu thương anh nhưng cũng không quên dạy dỗ anh nên người, cho nên so tình cảm mà anh ta dành cho ông cụ Từ còn sâu nặng hơn cả cha mẹ ruột của mình.
"Ông nội, cháu rất kính trọng ông, những chuyện khác cháu đều có thể
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-he-thue-muon-ba-lam-xin-gio-cao-danh-khe/1888031/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.