Đến bệnh viện, cô tìm gặp một bác sĩ quen biết để siêu âm, sau khi khám xong, nữ bác sĩ cười nói: “Bà Lâm, thể chất của bà rất tốt, thai nhi đang phát triển rất tốt”.
"Cảm ơn bác sĩ Lý, chỉ cần con của tôi khỏe mạnh đến khi ra đời, không cần biết là trai hay gái tôi đều sẽ gửi cho bác sĩ một bao lì xì.
" Lục Thi Nguyệt cài lại áo, cười nói.
Bác sĩ Lý là một người phụ nữ trung niên, điềm tĩnh, dịu dàng, bà cười nói: "Bà Lâm đừng nói vậy, tôi là bác sĩ, siêu âm cho bà là chuyện đương nhiên, huống hồ, lần trước bà cũng đã giúp đỡ chồng tôi, vợ chồng tôi còn chưa cảm ơn bà sao có thể nhận tiền lì xì của bà chứ?”
Lục Thi Nguyệt bước xuống giường: "Bác sĩ Lý nói vậy là không đúng rồi, lần trước tôi giúp ông Phùng là xuất phát từ tình bạn, còn bé con của tôi mà được bình an sinh ra thì bà chính là ân nhân, tiền lì xì này nhất định phải đưa, nếu bà không nhận tức là đã khách sáo rồi đó.
”
Bác sĩ Lý không lay chuyển được cô, đành phải cười nói: "Bà Lâm đúng là người rộng rãi, tôi có thể quen được một người như bà đây thật là tốt.
”
Bác sĩ Lý đích thân tiễn người ra ngoài, đồng thời không quên nhắc nhở: "Nếu bà Lâm thấy trong người có chỗ nào không khỏe thì cứ gọi điện nói với tôi một tiếng.
”
Lục Thi Nguyệt gật đầu, cười nói: "Tôi sẽ thường xuyên gọi điện thoại quấy rầy bà.
"
Tạm biệt bác sĩ Lý
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-he-thue-muon-ba-lam-xin-gio-cao-danh-khe/1888166/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.