Lâm Thừa Ân liếc Hoắc Vi Vũ một cái.
Hoắc Vi Vũ có chút hoang mang, có chút hoảng hốt, giống như, có chút chờ mong.
Lâm Thừa Ân đứng dậy mở cửa.
Hoắc Vi Vũ nhanh hơn Lâm Thừa Ân cầm lấy tay anh, trong đầu còn chưa suy nghĩ rõ ràng, miệng đã nói ra:
"Thừa Ân, anh tránh mặt một chút."
"Tại sao anh phải tránh?" Lâm Thừa Ân không hiểu nói.
"Thời điểm này, anh xuất hiện ở chỗ em, bị người ta thấy sẽ đi bêu rếu. Anh muốn em thành chủ đề cho người ta bàn luận sao?"
"Biết rồi, anh qua phòng em." Lâm Thừa Ân nói.
"Vô nhà vệ sinh." Hoắc Vi Vũ nhìn vào phòng vệ sinh.
"Em thật nhẫn tâm." Lâm Thừa Ân bất đắc dĩ, đi vào nhà vệ sinh, đóng cửa lại.
Hoắc Vi Vũ thấp thỏm đi ra cửa, nhìn qua lỗ ở cửa xem bên ngoài.
Người tới là Thái Nhã và Cố Kiều Tuyết.
Mắt cô trầm xuống, mở cửa.
Sắc mặt của Thái Nhã rất quái dị, đưa cho Hoắc Vi Vũ một tấm thiệp cưới.
"Ngày mai là hôn lễ của tiểu Khang và tiểu Tuyết, mời đến dự." Giọng nói của bà coi như nhu hòa, nhưng có chút mất tự nhiên, nói ra, rất cứng ngắc.
Hoắc Vi Vũ do dự nhìn thiếp mời.
"Không dám tới à." Cố Kiều Tuyết âm dương quái khí nói ra.
"Tiểu Tuyết." Thái Nhã cảnh cáo hô một tiếng.
Cố Kiều Tuyết ngậm miệng, rất không cam lòng, khinh bỉ nhìn Hoắc Vi Vũ.
Hoắc Vi Vũ nhận lấy thiếp mời.
Có lẽ cô nên trả lại phi cơ và hòn đảo cho Cố Cảo Đình.
Ngày mai không đi, về sau sẽ không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-hon-keo-dai-co-thieu-sung-the-vo-do/1635113/chuong-195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.