Được rồi, cô tìm được anh.
Anh đứng ở bên trên toà án quân sự.
Đối diện với cô.
Anh ở đó đại biểu uy nghiêm và quyền uy trên đài cao.
Một thân quân trang, cương trực công chính, anh vũ bất phàm.
Còn là thẩm phán việc của cô.
Tới chất vấn, có phải cô và Giang Khả có quan hệ hay không.?
Chớp mắt một cái, trong lòng Hoắc Vi Vũ thật đau.
Cô không trách anh không đến gặp cô, cũng không trách anh phủi sạch quan hệ với cô, thậm chí không trách anh buông tha Phùng Tri Dao.
Dù sao đó là người phụ nữ anh từng yêu.
Nhưng vì sao, hôm nay, lại cầm từng mũi tên bắn vào trái tim cô, nếu như anh..
Anh có thể không làm thẩm phán mà.
Hay là anh tốt với cô như vậy, đúng như lời bọn họ nói, là vì làm cho cô thích anh, sau đó nặng nề đả kích cô.
"Có phải cô là gián điệp hay không?" Cố Cảo Đình đi thẳng vào vấn đề hỏi.
Hoắc Vi Vũ nhìn chằm chằm anh.
Lúc đầu, annh thật sự cho rằng cô là gián điệp.
Trong mắt dậy sóng, thời gian dần trôi qua lạnh lẽo, đã không còn độ ấm.
"Không phải." Hoắc Vi Vũ lạnh lùng nói.
Cố Cảo Đình thở dài một hơi, nhìn về phía tổng thống, "Tôi không còn gì để hỏi."
Tổng Thống suy nghĩ nói, "Tín vật của Giang Khả, có phải ở trên người của cô hay không?"
"Không có." Hoắc Vi Vũ gọn gàng mà linh hoạt nói.
"Có phải cô và Giang Khả có bí mật gì không thể cho người khác biết hay không?" Mai Tướng quân hung ác hỏi.
Ánh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-hon-keo-dai-co-thieu-sung-the-vo-do/1635409/chuong-353.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.