Anh, đang cùng Đan Địch Tư Lục Phỉ ăn cơm?
Nhìn thấy anh, trong lòng cô liền đau đớn.
Không muốn cảm giác này, Hoắc Vi Vũ rũ mắt, giả bộ như không nhìn thấy anh.
Tô Bồi Ân ôm eo cô, kéo vào ngực anh, liếc mắt cô hồng hồng:
"Tôi sẽ trả, cô biết vì sao đàn ông thích mua đồ cho phụ nữ không?"
Hoắc Vi Vũ biết cái này, đó là vì đàn ông muốn cởi áo người họ yêu ra.
"Không biết, anh có thể mua cho người khác." Hoắc Vi Vũ cự tuyệt nói.
"Tôi là muốn tặng cho cô đấy." Tô Bồi Ân ái muội, câu môi, xấu xa tận xương cốt.
Hoắc Vi Vũ nhíu mày:
"Có phải anh cảm thấy mình lớn lên rất đẹp trai, nên tôi sẽ không đánh anh?"
"Đánh là đánh yêu, cô có thể chủ động, nhưng mà, bình thường tôi đều ăn miếng trả miếng. Anh ta tới kìa." Tô Bồi Ân nhẹ giọng nhắc nhỡ.
Hoắc Vi Vũ cảm thấy, tìm một người đàn ông khác cùng nhau kích thích bạn trai cũ của mình là hành vi rất đê tiện nha.
Như thế, chẳng những không cứu vãn được, còn khiến bạn trai cũ cảm thấy, cô là phụ nữ dễ they đổi, phản bội cô là lựa chọn chính xác.
"Anh thật ấu trĩ." Hoắc Vi Vũ đẩy Tô Bồi Ân ra, đi vào phòng thay đồ.
Tô Bồi Ân cười.
Anh thích thái độ cô đối với tình yêu, thà ít mà tốt.
Cố Cảo Đình đi tới trước mặt của Tô Bồi Ân, băng lãnh nói:
"Cố ý tiếp cận cô ta sao."
Tôi Bồi Ân hất cằm:
"Chắc tôi phải nói với anh, đứng núi này trông núi nọ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-hon-keo-dai-co-thieu-sung-the-vo-do/1635904/chuong-654.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.