Trong bốn ngày này, Bạch Du suy nghĩ rất nhiều, không phải cô không cảm thấy uất ức.
Chẳng qua cô muốn đợi Giang Lâm trở về, đích thân nói cho cô biết đáp án mới được.
Trong khoảng thời gian chờ đợi Giang Lâm, cô ép mình bình tĩnh lại để học tập.
Nhưng hôm nay, cô không thể tĩnh tâm mà đọc sách được nữa.
Thế là Bạch Du gấp sách lại luôn, đi ra ngoài cho khuây khỏa.
Thời tiết hôm nay khá âm u, bầu trời bị một tầng mây đen thật dày che lại, cảm giác xung quanh không có lấy một tia gió mát nào, không khí oi bức đến mức mới đi hai bước đã toát mồ hôi.
Ở nơi xa có một nhóm trẻ con đang đuổi nhau trên bờ biển, đằng sau có hai, ba con ch.ó nhỏ chạy theo, chó con nhảy nhót lung tung, còn nhảy cả xuống biển nhưng chúng lập tức bị sóng biển đưa trở lại bờ, vui chơi quên trời quên đất.
Bạch Du bầu không khí này lây nhiễm, ngẫm nghĩ một lát rồi cũng cởi giày để sang một bên, sau đó đi chân trần xuống biển.
Sóng biển vỗ vào mắt cá chân cảm giác vừa ngứa ngáy vừa lành lạnh khiến cảm giác oi bức khó chịu trong người lập tức tan biến, Bạch Du còn nhặt được vỏ sò ở bờ biển, ở đây có đủ loại vỏ sò màu sắc sặc sỡ, vô cùng xinh đẹp.
Chơi đùa một lúc, mắt thấy mây đen càng lúc càng dày, như thể lúc nào cũng có nước rơi xuống, đám trẻ và mấy con ch.ó con ở phía xa đã bị cha mẹ gọi về ăn cơm, Bạch Du rửa hết
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/2695035/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.