Lời này vừa nói ra làm xung quanh im lặng đến mức có thể nghe thấy tiếng kim rơi.
Trong lòng Bạch Du lộp bộp một tiếng.
Giang Lâm nắm chặt hai tay, giọng khàn khàn nói: "Nếu không phẫu thuật thì sao?"
"Nếu không phẫu thuật thì có thể chỉ còn hai ba ngày nữa, trong thời gian này có thể tỉnh lại, cũng có thể không tỉnh lại, người nhà hãy bàn bạc xem có nên phẫu thuật không, sớm cho tôi câu trả lời."
Viện trưởng Trịnh nói xong thì nhíu mày bỏ đi.
Hành lang lại một lần nữa chìm vào im lặng, bầu không khí ngưng trọng đến mức khiến người ta không thở nổi.
Người lớn nhất là Giang Khởi Nghiêm nhíu chặt mày, ánh mắt lướt qua mọi người nói: "Mỗi nhà cử một người ra, chúng ta ra ngoài bàn bạc, những người khác ở đây chờ, còn nữa, lúc này mà ai dám gây chuyện thì cút ra ngoài cho tôi!"
Thường ngày Giang Khởi Nghiêm đã là người nghiêm khắc nhất, lúc này mặt mày nghiêm lại càng trở nên hung dữ hơn, bình thường những người trẻ đều có phần sợ ông ấy lại càng không dám chọc giận ông ấy vào lúc này, cùng đồng thanh đồng ý.
Chỉ có Giang Hựu Hàm tức đến phát điên, cô ta cảm thấy lời nói của bác cả chính là nhắm vào hai vợ chồng họ, lúc nãy khi nói lời này ánh mắt còn cố ý lướt qua người họ.
Thật là mắt chó xem thường người khác!
Bây giờ người chồng Lương Thiên Vũ của cô ta là ông chủ lớn của công ty, những người qua lại với anh ta đều là những nhân vật có tiếng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/2701758/chuong-793.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.