Hôm sau.
Khi Hồng Du và Lục Kiều vào hầu hạ Thanh Vũ rửa mặt, vừa nhìn thấy Hoàng Phong lơ lửng bay vào liền giật nảy mình.
Dù mấy ngày qua họ đã gặp vị “Hoàng phu nhân” này vài lần nhưng vẫn chưa thể quen được với kiểu xuất hiện bất thình lình của nàng ta.
“Là Hoàng tỷ à, sáng nay vương phủ chuẩn bị bánh hoa tươi, tỷ có thể ăn thêm một chút.”
Hoàng Phong vừa nghe xong, mắt liền sáng rỡ: “Lục Kiều muội muội đúng là người chu đáo ~”
Lục Kiều bật cười: “Tỷ chỉ khen ta Hồng Du tỷ sẽ bảo rằng tỷ thiên vị đó.”
“Tiểu Hồng rộng lượng mà.” Hoàng Phong cười duyên.
Lục Kiều giả vờ giận dỗi: “Ý tỷ là ta keo kiệt sao?”
“Ôi chao, tiểu nha đầu này còn bắt bẻ ta nữa.”
Hai người vừa đùa vừa cười rôm rả, đúng lúc đó Hồng Du vén rèm lên, Thanh Vũ từ gian trong bước ra, tiếng cười lập tức tắt ngúm.
Hoàng Phong vội vã đứng ngay ngắn, không dám buông thả nữa.
Thanh Vũ ngồi xuống dùng bữa, vừa ăn vừa hỏi: “Chuyện ta bảo ngươi điều tra thế nào rồi?”
Hoàng Phong lập tức sáp lại gần: “Đám tiểu trùng dưới trướng nô gia báo về, nói rằng bọn chúng từng thấy Dạ Du Thần Quan xuất hiện, nhưng vừa lộ diện đã bị dạ xoa của Chuyển Luân Điện bắt đi.”
Ánh mắt Thanh Vũ khẽ động: “Còn gì nữa?”
“Sau đó không còn tin tức gì nữa. Ba tên khác trong Yêu Minh phủ cùng với kẻ giả mạo nô gia đã liên danh dâng tấu, xin xử trí Dạ Du Thần Quan, mười vị Diêm Vương đều đã đồng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-tai-mo-tram-ma-tan-vuong-phi-tu-dia-nguc-tro-ve/2771017/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.