Trường tiểu học Nhân Thanh mới được thành lập hơn mười năm nay nên cơ sở vật chất vẫn còn khá mới. Địch Lam bước qua cổng trường đúng lúc tan học buổi chiều, dãy phòng học vắng vẻ đến cùng cực, chỉ còn lác đác vài học sinh lớp lớn đang chơi bóng trên sân.
Địch Lam tiến đến hỏi thăm mấy học sinh trên sân về Lý Phi Mộc. Không cần miêu tả nhiều, bọn trẻ đều biết ngay "thầy Lý đến từ Thành Đô". Sau khi hỏi han, bọn trẻ biết Địch Lam là em họ của thầy Lý, một cậu bé cao ráo liền xung phong dẫn đường. Địch Lam thấy vậy thì mừng vì mình không cần phải tự tìm, liền nhanh chóng đi theo sau.
Trường chỉ có khoảng hơn một trăm học sinh, còn giáo viên thì dùng chung một phòng làm việc lớn. Có lẽ vì đã hết giờ dạy nên trong văn phòng chỉ còn Lý Phi Mộc và một cô giáo khoảng hơn bốn mươi tuổi.
"Đến rồi à?" Lý Phi Mộc ngẩng lên liếc nhìn cậu một cái rồi tiếp tục nhíu mày chấm bài.
Địch Lam gật đầu: "Chán quá nên qua tìm anh."
Lý Phi Mộc nghe vậy cũng không khách sáo, đẩy mấy quyển vở bài tập cùng một cây bút bi đỏ đến trước mặt cậu. Nhìn qua là biết ngay ý định của đối phương, Địch Lam thở dài bất đắc dĩ, đành ngoan ngoãn nhận lấy rồi bắt đầu giúp anh ta chấm bài.
Mấy bài toán cộng trừ nhân chia đơn giản chẳng làm khó được cậu nên cậu vẫn đủ tâm trí để vừa làm vừa trò chuyện với Lý Phi Mộc: "Du Chân gọi điện cho em."
"Nói về tình
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quoc-lo-nhiet-doi-lam-tu-luat/2768747/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.