Giữa tháng sáu, sau vài trận mưa xối xả thì thời tiết ở Thành Đô cuối cùng cũng có dấu hiệu oi bức trở lại. Khí hậu vùng bồn địa vốn đã ngột ngạt, những lúc không có gió, dù là đang ngồi trong nhà thì mồ hôi cũng toát ra không ngừng.
Điều hòa trong lớp học bật hết công suất. Giờ ra chơi, Địch Lam không đi đâu, cậu chỉ gục xuống bàn, chán chường lướt xem bảng tin bạn bè. Quan hệ của cậu và các bạn đại học không quá thân thiết, hầu như chỉ dừng lại ở mức thả tim bài đăng của nhau trên mạng xã hội hoặc cùng lắm là tham gia một số hoạt động phù hợp, ngoài ra chẳng có liên hệ gì đặc biệt. Bây giờ lướt bảng tin, thấy ai nấy đều đã trở thành "đàn anh đàn chị", thi nhau than vãn về những bài tập chuyên ngành khó nhằn, cảm giác khoảng cách giữa cậu và họ lại càng xa hơn.
Sau một năm dài thật khó để có nhiều chủ đề chung với những người vốn dĩ đã có khá quan hệ đã nhạt nhòa, cũng may cậu vẫn còn vài người thân thiết.
Bạn cùng phòng cũ vừa trả lời bài đăng "Cố gắng hết mình cho kỳ thi cuối kỳ" của cậu từ hôm qua, rủ rê: "Bao giờ đi ăn cùng nhau đi." Địch Lam gửi một biểu tượng cảm xúc vui vẻ đồng ý, sau đó tiếp tục lướt xuống, bất ngờ mắt sáng lên.
Du Chân : Từ thứ bảy tuần này, Holiday chính thức mở bán thực đơn mùa hè, hoan nghênh đến thưởng thức 🍰. Cách quảng cáo này thật sự quá vụng về. Địch Lam bật cười, mở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quoc-lo-nhiet-doi-lam-tu-luat/2768754/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.