"Đừng để ý nàng ta." Trác Văn Viễn vỗ vỗ đầu Tang Kỳ dỗ dành.
"Quen rồi." Tang Kỳ thản nhiên nhún vai.
Nàng sinh ra trong quân doanh của phụ thân, lớn lên ở thảo nguyên nơi phụ thân chinh chiến, tính tình tự tại tuỳ hứng đã quen.
Trở lại Lạc Kinh, tự nhiên không quá hợp với các công tử tiểu thư sống an nhàn sung sướng ở đô thành.
Cho nên đối đầu với người thuộc kiểu như Tống Giai Âm này nhiều rồi.
Bằng hữu thì rất ít, thân thiết cũng chỉ có một mình Trác Văn Viễn.
Còn là vì mấy năm trước, Trác Văn Viễn đã từng theo cha xuất chinh, có một đoạn thời gian cũng ở ngoài biên quan cùng với nàng.
Không có bạn bè là chuyện nhỏ, nhưng mất hết mặt mũi lại là chuyện lớn...!Nàng đỡ trán, trong lòng thầm chửi Yến Vân Chi hai câu.
Chào tạm biệt Trác Văn Viễn ở giao lộ của mấy con đường, kéo bước chân mệt mỏi quay trở về nhà.
Ánh chiều tà cuối cùng đã tắt, phủ Đại Tư Mã bắt đầu đốt đèn lên.
Lúc Tang Kỳ đi đến trước cửa, có một gia đinh đang đứng chờ, nói Tang đại nhân đang chờ nàng dùng bữa.
Nhưng nàng đã ăn no căng hết cả bụng, bảo gia đinh nói lại một tiếng rồi đi thẳng về phòng.
Vừa qua khỏi cửa lại nhìn thấy vẻ mặt bát quái của nha hoàn Liên Phiên, không cần nghĩ thêm cũng biết hôm nay lại có người tìm đến cửa cầu hôn.
Nàng ngồi xuống, uống một ngụm nước ấm tiêu cơm, hỏi một câu như nói chuyện phiếm: "Là nhà ai?"
Liên Phiên vội vàng lại gần, hưng phấn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quoc-tu-giam-co-mot-nu-de-tu/2254941/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.