Phó Vi lúc uống rượu rất ngoan rất tốt, uống nhiều rồi sẽ yên lặng, không khóc không quậy. Uống say rồi người sẽ hành động hoàn toàn dựa vào bản năng, phát hiện có người tới gần, cô vô ý thức dịch người gần vào.
Kỳ Tự cúi đầu xuống nhìn người nào đó đang coi anh là gối đầu, ánh mắt tối sầm lại. Vóc người anh cao, Phó Vi chỉ có thể bên dựa lên cánh tay, bộ dáng cau mày rất bất mãn. Anh im lặng nhẹ nhàng dựa dựa về sau, để cô có thể an an ổn ổn mà gác đầu lên bả vai anh, Phó Vi khẽ nhíu mày cuối cùng cũng giãn ra.
Gần như không cần nghĩ ngợi, anh thế mà lại thỏa mãn cười một tiếng.
Một loạt tiếng chuông nhu hòa vang lên không đúng lúc, Kỳ Tự lấy cái điện thoại di động của Phó Vi từ trong túi xách ra.
Thẻ SIM mới đổi còn chưa kịp đồng bộ danh bạ, cho thấy chính là một dãy số xa lạ. Anh còn chưa có nhấn nút trả lời, đối phương đã chuyển sang hộp thư thoại. Trên màn ảnh cho thấy bốn cuộc miss call.
Trong hộp thư thoại, một giọng nam ôn hòa êm tai khàn khàn: “Phó Vi… Tôi không biết vì sao em không nhận điện thoại của tôi. Có lẽ mục đích ngay từ đầu của tôi không đơn thuần, nhưng xin em hãy tin chân thành vào thiện ý của tôi. Nếu như em không còn để ý đến quá khứ của em, có thể gọi lại cho tôi. Ngày mai là một ngày quan trọng, hi vọng lúc đó có thể thấy em xuất hiện.” Kỳ Tự rời khỏi hộp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-ngai-ngang-nguoc-tue-duy/2749043/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.