Tan tầm về đến nhà, anh Kỳ phát hiện, bị thiệt thòi chưa hẳn không phải một chuyện tốt.
Thí dụ như, anh phát hiện trong phòng ngủ của anh có thêm một cái gối đầu, ngay cả chăn cũng là mới.
Khi anh phát hiện hết thảy, Phó Vi đang ở dưới lầu chăm sóc hoa cỏ, thỉnh thoảng đi đến chỗ Trăn Trăn dạy cô bé học. Thỉnh thoảng ngẩng đầu một cái, mới nhìn rõ người trên cầu thang.
Phó Vi đón cái nhìn chăm chú của anh, chậm rãi đi đến chỗ cầu thang, mới vừa đi được đến hai bậc dưới anh bền bị người đối diện đối diện bế lên, đưa lên giữa anh và tay vịn cầu thang. Tay vịn chất gỗ chỉ đến hông cô, người đối diện nghiêng mình đến, cô vô thức ngửa ra sau, nửa người đang treo ngoài tay vịn, đối diện với Trăn Trăn dưới tầng.
Trăn Trăn vẫy sách màu bài tập trắng, một tay che mắt, hé ra một đường nhỏ, giật nảy mình, réo to: “Dạy hư trẻ con quá à!”
Hai má Phó Vi hỏi đỏ bừng, dùng sức đẩy người trước mặt, ai ngờ Kỳ Tự không hề muốn làm người gương mẫu, chẳng kiêng dè mà cúi thấp ín môi lên môi của cô, hôn hôm mấy cái, đi khi anh hài lòng mới buông Phó Vi ra, vẻ mặt thờ ơ. Phó Vi nhíu mày nện anh một cái: “Làm cái gì đó… Trăn Trăn còn ở đây đó.”
“Làm chuyện nên làm thôi.” Kỳ Tự vẫn chưa thỏa mãn lại hôn lên môi cô một cái, may sao bị cô kịp thời phát hiện nên cũng kịp thời ngăn cản anh tiến thêm một bước.
Anh ra vẻ bất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-ngai-ngang-nguoc-tue-duy/2749079/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.