Cả ba đều giật mình.
Sao đến nhanh thế?
Theo dự tính của bọn họ, xa giá của Thái tử phải hai ngày nữa mới tới chứ!
Huyện thừa hỏi “Ngươi nhìn kĩ chưa, thật sự là xa giá của Thái tử?”
Nha dịch lau mồ hôi trên đầu, thở hổn hển nói “Nhiều người như vậy, đội ngũ kéo rất dài, nạn dân tụ tập ngoài cửa thành sợ hãi chạy trốn, còn có người đến gọi cửa, nói là Thái tử Điện hạ tới rồi, bảo chúng ta mau ra thành nghênh đón!”
Kim điển sử vỗ đùi “Vậy còn chờ gì nữa? Mau mở cửa thành nghênh đón!”
Ba người không dám chậm trễ, để lại một đám người tiếp tục canh giữ, những người khác vội vàng đi nghênh đón xa giá của Thái tử.
Cổng thành huyện Cam Cốc từ từ mở ra.
Huyện thừa hít sâu một hơi, dẫn theo một đám quan viên, bổ khoái nha dịch sải bước ra ngoài, quỳ xuống dập đầu, hô to Thái tử thiên tuế!
Triệu Hiền mặc quân phục cưỡi ngựa về phía trước, từ trên cao nhìn xuống bọn họ.
“Tại sao mở cổng thành lâu như vậy?”
Huyện thừa vội nói “Trong thành xảy ra chút chuyện, làm chậm trễ việc mở cổng thành, hạ quan làm việc bất tài, mong tướng quân, Điện hạ thứ tội.”
Triệu Hiền nhìn lướt một lượt, cau mày hỏi “Sao không thấy Dương huyện lệnh?”
Huyện thừa lắp bắp không trả lời được.
Những người khác cũng cúi đầu, không dám nói lời nào.
Triệu Hiền thấy có gì đó không ổn, trầm giọng hỏi “Rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Nhanh chóng bẩm báo!”
Huyện thừa sợ hãi run rẩy, biết chuyện này không thể che
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-phi-moi-ngay-chi-muon-lam-ca-muoi/1370891/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.