Sau khi Lạc Vân Hiên rời tẩm điện, sắc mặt y rất khó coi.
Tần Trọng vừa nãy thể hiện bản tính tàn sát khiến y thấy ghê tởm, có hơi sợ hãi.
Y bắt tay với một đám sài lang hổ báo, cuối cùng y có thể đạt được điều mình muốn không?
Tính ra thì bọn họ là ba bên hợp tác.
Tuy nhiên, so với Tây Lăng vương và Tần Trọng, Lạc Vân Hiên có quá ít át chủ bài, y là kẻ bị động nhất trong ba bên.
Y sợ hai người này sẽ qua cầu rút ván.
Cái chết của Tứ hoàng tử Lạc Tân Nhiên vẫn còn in sâu trong đầu y.
Y không muốn nối tiếp bước chân của Lạc Tân Nhiên.
Hiện giờ y phải tìm đường lui cho mình, bước đầu tiên chính là âm thầm bảo vệ mẫu phi của mình.
Tuy nhiên khi bước vào trắc điện, y phát hiện chỉ có một mình Tạ Sơ Tuyết, không thấy Nhu tần đâu.
Tạ Sơ Tuyết vẫn mang vẻ ngoài thuần khiết thoát tục đó, dung mạo của nàng trong sáng xinh đẹp, thoạt nhìn có cảm giác nàng hẳn là một mỹ nhân lương thiện dịu dàng.
Nàng bước tới yểu điệu hành lễ.
“Sao vương gia lại tới đây?”
Lạc Vân Hiên “Ta đến thăm mẫu phi, bà ấy đâu?”
Tạ Sơ Tuyết “Bà ấy thấy không khỏe nên ta đưa bà ấy đến nơi khác nghỉ ngơi.”
Lạc Vân Hiên nghe vậy, sắc mặt lập tức sa sầm.
“Trước khi cô đưa bà ấy đi, sao không báo với ta một tiếng?”
Tạ Sơ Tuyết dường như bị giọng điệu nghiêm nghị của y dọa sợ, người nàng khẽ run lên.
“Vừa nãy mọi người đang bàn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-phi-moi-ngay-chi-muon-lam-ca-muoi/1371724/chuong-613.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.