“Có gì mà tiếc?” Thiệu Dã dửng dưng đáp, vẫn chẳng ưa nổi cái bộ đồ đó.
“Thế cậu định mặc gì?” Tịch Quan Minh quan tâm hỏi.
Thiệu Dã gãi đầu, “Áo choàng pháp sư đi, lớp trưởng bảo mấy pháp sư khác mặc trắng, em mặc đen.”
“Cũng không tệ.” Tịch Quan Minh cười, “Vậy bộ đồ này cứ để ở chỗ tôi nhé.”
Thiệu Dã gật đầu, chẳng thấy có gì sai sai. Lúc ra cửa, thấy Tịch Quan Minh vẫn đang ngồi đọc sách, cậu tò mò hỏi thêm, “Hội trưởng không đi học à?”
“Chút nữa đi.”
Thiệu Dã vào lớp, chuông chưa reo, lớp trưởng đang cùng các bạn phàn nàn về cái thông báo sáng nay của trường. Cả bọn đồng lòng nghi ngờ lớp bên cạnh vì gato với ý tưởng sáng tạo của họ nên đã mách lẻo lên trên.
Thiệu Dã nghe được hai câu thì chán, lôi sách tiếng Anh ra đọc, chưa hết nửa trang đã ngáp dài rồi gục xuống ngủ tiếp.
Lịch học hôm nay khá căng. Hội thể thao sắp tới, Thiệu Dã đăng ký ba nội dung, chạy ngắn, tiếp sức và đẩy tạ. Tiết thể dục duy nhất buổi chiều, cậu phải xác định thứ tự chạy cùng đội, rồi nhờ thầy hướng dẫn kỹ thuật đẩy tạ xem có tiến bộ gì không. Buổi tối lại còn phải tập diễn kịch.
Mà không chỉ hôm nay, từ giờ đến hết hội nghệ thuật và hội thể thao, ngày nào cũng kín lịch như vậy.
Vai diễn của Thiệu Dã là một gã pháp sư lạnh lùng, thù dai, nhưng cực kỳ si tình. Cậu không có nhiều lời thoại, ngoài một tràng nguyền rủa trong tiệc sinh nhật công chúa, rồi đến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-tac-chan-cho-lau-bat-nguy/2984646/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.