Edit : Nại Nại
(Đọc ở trang chính chủ wattpad là ủng hộ và tôn trọng editor. Cám ơn mọi người.)
___
"Người nàng ta thích là Thẩm Thiên Lị, đáng tiếc Thẩm Thiên Lị không thích nàng ta, dù sao cũng là một tà tu."
"Aiyo, tình tay ba à!" Vu Hoan bát quái cảm thán một câu, người phía trước đều quay đầu nhìn lại.
Làm trò trước mặt đương sự làm ơn nhỏ giọng một chút.
Có hiểu quy củ hay không?
Nam Chi thanh tỉnh, tiếng nói chuyện phía sau đứt quãng truyền đến, nàng ta theo bản năng nắm chặt vạt áo trước ngực.
Trong ánh mắt tràn đầy bi thương, sương mù mờ mịt, dần dần ngưng tụ thành nước, như nước suối nhỏ giọt chảy xuôi xuống dưới.
Thẩm đại ca... vì sao lại không thích nàng?
Quý Bạch cúi đầu, trong mắt cũng có đau đớn kịch liệt di chuyển, cánh tay đang ôm Nam Chi siết chặt lại.
"Nhưng mà không thông nha, nếu Thẩm Thiên Lị không thích Nam Chi, thế vì sao lúc trước lại đến phủ vực chủ đứng hết nửa ngày?"
Phong Lang nghiêng đầu nhìn bóng người phía trước không thèm trả lời.
Hắn cũng có biết trả lời thế nào đâu?
Vu Hoan lầm bầm lầu bầu một lúc lâu, không ai để ý nàng nhưng nàng cũng không buông xuống dục vọng tám chuyện.
"Dung Chiêu, ngươi mệt không?" Vu Hoan dời mục tiêu, bắt đầu lăn lộn Dung Chiêu.
Cũng không mệt Dung Chiêu: "..."
"Dung Chiêu, lát nữa chúng ta rời khỏi thì có thể chém ngọn núi này không?" Vu Hoan bám riết không tha.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quyen-2-ba-day-dem-vai-ac-duong-oai/1520307/chuong-306.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.