Anh hơi dùng sức kéo cả người cô đến trước mặt mình, sau đó thuận miệng trả lời Hoa Tình một cách lãnh đạm: "Cô cũng thấy rồi, tôi không có cách nào cưới cô được."
Hoa Tình nắm chặt tay, cố gắng kìm nén cảm giác nhục nhã đang dâng lên trong lòng.
"Nếu đã như vậy, xin cáo từ." Nói xong liền cúi đầu xoay người bỏ đi.
Nam Nhiễm thấy Hoa Tình đi rồi, cảm giác buồn bực trong lòng mới dần dần biến mất.
Không biết tại sao khi thấy anh suy nghĩ muốn chạy theo người khác, cô lại vô cùng khó chịu. Cảm giác đó giống như dù có cưỡng ép khiêng anh trở về đánh một trận thì vẫn không thể khiến cô bớt giận được.
Hệ thống nhỏ giọng nói thầm: [ký chủ, không phải trước đây cô còn thích thú muốn tìm người yêu cho dạ minh châu sao? Nếu là cô của trước kia thì nhất định cô sẽ cảm thấy để cho Hoa Tình tiến vào lồng sắt với dạ minh châu là lựa chọn tốt nhất.]
Dường như Nam Nhiễm đã quên hết chuyện cũ năm xưa, thậm chí cô còn hoài nghi có lẽ nào hệ thống đang muốn bôi nhọ mình không.
Cô lạnh nhạt nói: "Sao ta có thể đẩy dạ minh châu cho người khác?"
Dù có đau eo thì người có thể ôm dạ minh châu ngủ cũng chỉ có một mình cô.
Bất luận là ai cũng không thể chạm vào.
Hệ thống nãi thanh nãi khí: [ký chủ, cái này gọi là ghen.]
Nam Nhiễm: "Hả?"
Hệ thống cẩn thận giải thích: [là khi cô phát hiện người cô để ý bị người khác để mắt tới, hơn nữa còn khiến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quyen-3-dai-lao-lai-muon-tan-vo/1947668/chuong-587.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.