Bảy tám người đàn ông ngồi trong khách khiến Nam Nhiễm cảm thấy căn nhà mình đang thuê nhỏ hẹp hơn không ít.
Nam Nhiễm đứng ở cửa nhìn đám người lạ mặt này.
Tất cả bọn họ đều ăn mặc kỳ quái, trên người mặc trang phục không giống thuộc thời hiện đại, ngược lại càng giống một thân sĩ ở thế kỷ trước xuyên đến đây hơn.
Có người mặc áo bành tô, đầu đội nón.
Có người lại mặc phục sức của cung đình thời Trung cổ, quần áo trông vô cùng hoa lệ.
Cả đám bọn họ chia thành hai bên ngồi xuống sô pha, bởi vì sự xuất hiện của bọ họ mà làm cho căn nhà nhỏ của Nam Nhiễm sang trọng hơn bình thường khá nhiều.
Nam Nhiễm đột nhiên đi ra khiến những người này nhịn không được nhỏ giọng nghị luận.
"Là cô ấy đúng không?"
"Chính là cô ấy, trên người cô ấy có hơi thở của vương."
"Đúng là một cô gái nhân loại."
"Ai, cuối cùng huyết thống vương tộc vẫn không thể thuần khiết."
"Vương là hoàng tộc duy nhất còn sót lại, bất luận ngài ấy có lấy cô gái nào cũng không thể sinh ra một hoàng tộc thuần khiết."
"Nhưng ngài ấy có thể chọn con gái của bá tước cùng thời đại, như vậy sẽ cho ra huyết thống cao quý nhất."
Giọng điệu nghị luận của mọi người càng lúc càng lớn.
Nam Nhiễm vừa muốn mở miệng hỏi thì Công Tử Uyên đã xuất hiện.
Hắn hơi cau mày đánh giá cả người cô từ trên xuống dưới một lượt, sau đó, hắn cầm một cái khăn tắm ở trên sô pha lên, bao lại người Nam Nhiễm.
Hai con ngươi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quyen-4-dai-lao-lai-muon-tan-vo/1680545/chuong-628.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.