Nửa đêm, trăng sao thưa thớt.
Tại Hà Nội – thủ đô của Việt Nam đang là mùa mưa, khu vực rừng lá rộng cận nhiệt đới quanh năm rậm rạp tươi tốt vô cùng hùng vĩ.
Gió lặng lẽ lướt qua, phù tang lay động.
MINI bar, hộp đêm lớn nhất tại Hà Nội, giờ phút này náo động rung trời, say sưa yến tiệc.
Phòng bao trên cùng, lại im lặng đến lạ lùng.
Tầng trên tầng dưới, như hai thế giới.
“Ông chủ Bùi, ý của ông là sao?” Gã xăm trổ cởi trần vỗ bàn, ánh mắt hung ác.
“Bình tĩnh chút, đừng nóng nảy.”
Bùi Ứng Long tuổi đã hơn sáu mươi, toàn thân khí phách, ung dung.
“Đã nói rõ hôm nay giao hàng, vừa bước tới cửa ông nói với tôi hủy bỏ điều kiện trước kia đã thương lượng?! Bang Đại Vĩnh tôi dễ bắt nạt thế à?!” Càng nói càng bực, đá cái ghế, gây ra một tiếng vang lớn.
Mắt hổ trừng lớn, như muốn xé xác Bùi Ứng Long ra thành nhiều mảnh.
“Nói tóm lại, có giao hàng hay không?!”
“Xin lỗi, việc này không đến phiên tôi làm chủ.”
“Bùi Ứng Long! Lão già nhà ông, dám chơi tôi à?! Một tấn thuốc nổ, hai ngàn khẩu đại liên, đều đặt hàng thông qua bang Bùi Long, tròn một trăm triệu tiền cọc, mẹ nhà ông bây giờ lại nói với tôi là không thể làm chủ?!”
Bùi Ứng Long biểu tình thản nhiên, “Thật đúng là tôi không thể làm chủ thật.”
“Vậy ông tìm người có thể làm chủ tới đây!”
Vừa dứt lời, cửa lớn đã bị mở ra.
Ống quần âu phẳng phiu ôm trọn đôi chân dài, nửa người trên ẩn hiện
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quyen-5-anh-hau-gioi-giai-tri-trong-sinh/2010428/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.