Hai ngày sau, Sùng Thiệu Đế tuyên Bùi Trường Hoài đến Minh Huy điện.
Người suy nghĩ rất lâu mới quyết định, trận này nhất định phải đánh, hơn nữa, nhất định phải thắng.
Bảo Nhan Chử Tô Lặc hung ác hiếu chiến, dã tâm bừng bừng, nếu mặc kệ để hắn lên ngôi Bắc Khương quân chủ, ngày sau ắt sẽ thành họa lớn.
Sùng Thiệu Đế phái Trịnh Quan xuất cung đến phủ Tướng quân hỏi thăm thương thế của Triệu Quân. Trịnh Quan trở lại bẩm báo, nói rằng thương thế Triệu Quân không nhẹ, ngay cả bưng một chén trà cũng phí sức.
Sùng Thiệu Đế không khỏi nuối tiếc, hạ lệnh phong thưởng, lại sai Trịnh Quan đưa đến phủ Tướng quân, để cho các quan thần khác hiểu được, người này được đế vương trọng dụng, chuyện cáo trạng sao này đừng làm nữa.
Trước mắt Triệu Quân không thể chinh chiến, quần thần lại nhất tề tiến cử Bùi Trường Hoài, cho dù Thiệu Sùng Đế có không đồng ý thì chuyện cũng đã như đinh đóng cột.
Người nói: “Lần này tướng sĩ Bắc doanh đồng ý cho con cơ hội, trẫm cũng đành nghe theo. Chính Tắc Hầu, trẫm lệnh con dẫn ba ngàn binh tinh nhuệ, lập tức xuất chinh giải cứu đại quân Bảo Nhan Đồ Hải, bình định Bắc Khương nội loạn.”
Bùi Trường Hoài quỳ trên đất, nâng hai tay cung kính nhận lấy thiết lệnh hổ phù, hiên ngang đáp: “Thần nhất định không phụ sứ mệnh!”
Sùng Thiệu Đế trầm ngâm một chút mới nói: “Lần trước ở rừng Bảo Lộc, Triệu Quân có tiến cử một người, trẫm thấy người này là nhân tài có thể trọng dụng, lần này cho y theo con
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/re-ngang-gio-tuyet-khi-ngo-cau/687065/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.