Hôm nay dù gì cũng là sinh nhật của Chu San, Lăng Tiêu tan làm đúng giờ.
Dù cô không thèm để ý đến anh nhưng anh vẫn muốn nhìn cô một chút.
Lăng Tiêu đỗ xe bên lề đường khu dân cư, thấy cô cưỡi chiếc xe máy điện màu hồng, lảo đảo chạy vào khu.
Anh không vội rời đi, lấy laptop ra xử lý công việc.
Trời dần tối, một mảnh trăng khuyết ló rạng.
Đèn đường sáng hơn ánh trăng thu hút lũ côn trùng bay loạn xạ.
Lăng Tiêu gập laptop lại, xoa nhẹ lên trán rồi nghiêng đầu nhìn chằm chằm người giao hàng ở cổng khu.
Không lâu sau Chu San chạy vội ra.
Cô mặc áo sơ mi cổ búp bê màu trắng, bên ngoài là áo gile dệt kim họa tiết quả trám, quần jean lửng xanh nhạt và giày vải họa tiết bàn cờ.
Cô buộc tóc đuôi ngựa cao, khi chạy tóc đong đưa qua lại trông có vẻ rất tươi tắn.
Lăng Tiêu không chần chừ, ngón tay thon dài mở cửa xe, anh đứng dưới ánh đèn đường, ánh mắt dõi theo bóng cô.
Anh nghĩ, nếu cô chỉ cần nhìn về phía anh một lần thôi, chiếc bánh kem và bó hoa trên xe có thể được trao đi.
Nhưng Chu San không hề nhìn về phía anh, sau khi mở gói hàng cô ôm chiếc hộp quà vào lòng, cúi đầu đi vào khu dân cư.
So với lúc cô chạy ra, trạng thái này khác biệt hoàn toàn, ngay cả tóc đuôi ngựa cũng không còn sức sống.
Lăng Tiêu liếc nhìn bó hoa và chiếc bánh kem trên ghế sau rồi băng qua đường đi theo sau Chu San.
Suốt đường đi cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/rung-dong-khong-the-kiem-soat/871999/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.