Quả thật có người tới.
Nhưng người đến là Diêu Bái Lâm.
Cậu thiếu niên đơn thuần gõ cửa, còn cố tình hạ thấp giọng như đang truyền tin: “Anh rể, cậu đang tìm anh đấy.”
Bên trong đã dừng hôn từ lâu, Thẩm Tứ Niên đè cô gái trong lòng đang khẽ thở dốc, nhẹ giọng đáp: “Đến ngay.”
Chờ tiếng bước chân rời đi, Tống Sơ Tình lấy lại hơi thở lập tức đẩy người kia ra, đôi mắt giống hệt Kỷ Phục Tây trừng anh một cái dữ dội nhưng chẳng có chút sát khí nào, đôi mắt long lanh nước lại đầy vẻ yêu kiều: “Anh phạm quy!”
Người đàn ông khẽ cười: “Phạm quy gì?”
“Chúng ta chưa ở bên nhau, không được hôn!”
“Hôn cũng hôn rồi, phải làm sao giờ?”
“Hứ.” Lại chợt nhớ ra điều gì, cô hỏi: “Anh lên đây bằng cách nào?”
“Anh nói đi vệ sinh rồi lén lên khi ông ấy không chú ý.”
Tống Sơ Tình nghiêm giọng cảnh cáo: “Nếu bị ba em phát hiện, anh chết chắc.”
“Không đâu.”
“Anh còn nói là sẽ dỗ ông ấy, dỗ kiểu này á?”
Thẩm Tứ Niên ôm lấy eo nhỏ: “Anh đang dỗ đây, hôm nay anh vừa lo xong vụ tổng giám đốc ngân hàng thủ đô cho ông ấy, chẳng bao lâu nữa ông ấy sẽ có một khoản tiền lớn.”
“Không phải hai người đã ký hợp đồng rồi sao?”
“Tiền không tính lãi thì tội gì không lấy.”
Tống Sơ Tình ở trong lòng hừ nhẹ, hèn chi hôm nay ba lại cho anh vào cửa, còn mời ngồi lên sofa, hèn chi anh to gan đến mức dám hôn cô, thì ra đều có lý do.
Cô lại giãy ra: “Em đi đây, lát nữa ông ấy thật sự cầm dao
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/rung-dong-ngay-xuan-to-ky/2769499/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.