À, thì ra là còn để ý nhiều hơn. Ôi! Có loại con này nên vui mừng hay là nên khóc đây? Vậy nên, một mối tình bị đẩy vào đường cùng được Liên Hạo Đông cứu vãn một cách dễ dàng.
Buổi chiều, anh nhận một cú điện thoại, cô thấy anh đứng lên từ trên giường liền mặc quân trang ngay, có lẽ có việc gấp rồi. Anh mặc quần áo xong, đi tới ngồi bên giường, vuốt ve cái đùi tròn lẳn lqđ trần trụi của vợ, nói: "Có việc gấp, lát nữa anh phải đi. Một mình em ở đây cẩn thận một chút, đừng ra ngoài chạy loạn biết không?"
Cô chui ra khỏi chăn, quỳ trên giường, thân thể trần trụi vùi vào lòng anh, hỏi bằng giọng ngọt ngấy: "Nhất định là em tới đây là do anh giở trò quỷ đúng không?"
Anh nói: "Đúng vậy, sao nào?"
Cô lại hỏi: "Vậy chừng nào thì anh thả em về?"
Anh nói: "Em vậy mà lại nhẫn tâm bỏ mặc anh không quan tâm vậy à?"
Cô nói: "Không được, em còn Tiểu Sửu Sửu, nó cần em."
Anh nói: "Vậy anh cũng cần em?"
"Gửi nó chỗ Bân Bân em không yên tâm. Anh ũng biết đấy, Tiểu Sửu Sửu rất dễ thích đàn ông...Hu hu..."
Anh trả lời tràn đầy tự tin: "Có anh ở đây nó sẽ không yêu người đàn ông khác."
Trần Hiểu Sắt: "..."
Anh nói: "Anh phải đi, em có chuyện gì muốn xin anh không?"
Trong lòng cô rối rắm xem có nên mở miệng nói hay không, cuối cùng quả thật không biết xấu hổ, thuận miệng nói một câu quan liêu: "Thuận buồm xuôi gió!"
"Không có gì à?: Anh không tin cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sac-mau-quan-nhan/1256042/quyen-1-chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.