Beta: Dép Tay nghề nấu nướng của Thân Tuấn cũng khá ổn. Nhưng mà… “Vẫn kém Tiểu Thuật nhà chúng ta một chút, nhưng thế cũng đã rất giỏi rồi.” Bảo Ý bắt chước giọng điệu của ông ngoại, bình luận một câu. Thân Tuấn còn chưa kịp nói gì thì mẹ đã gõ đầu cô một cái: “Không được hỗn hào.” Hôm nay bố phải trực đêm, không về nhà. Cô chú Chu nhà hàng xóm cũng chưa về. Trong nhà chỉ còn lại mẹ, cậu út, cô và Chu Gia Thuật. Bảo Ý mỉm cười, gắp thức ăn cho Chu Gia Thuật. Chu Gia Thuật cúi đầu ăn cơm, ngẩng lên liếc nhìn cô một cái rồi lại cụp mắt như thường lệ. Không phải cô quan tâm cậu ăn có ngon không, mà chỉ là cô đã ăn xong nhưng chưa muốn rời bàn mà thôi, thỉnh thoảng cô lên cơn diễn kịch, chẳng biết lại hoá thân vào nhân vật nào. Có lẽ hôm nay thế giới nội tâm của cô là vai một bà mẹ hiền từ. Hai chị em Thân Hủy và Thân Tuấn câu được câu không trò chuyện chuyện gia đình với nhau. Nói bà ngoại cứ rảnh tay là trồng đủ loại rau và hoa, hay đi khiêu vũ ở quảng trường cùng bà Vương hàng xóm, vô cùng có sức sống. Ông ngoại rảnh rang là hay ra bờ sông chơi cờ tướng với mấy ông già, thỉnh thoảng mang máy ảnh ra chụp chim, hoặc thả cần câu cá dưới sông. Mới đây hai ông bà có đi khám sức khỏe. Bà ngoại thì sức khỏe rất tốt, ông ngoại thì mỡ máu hơi cao, bác sĩ dặn phải chú ý ăn uống. Vợ chồng bác cả hiện đang
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sao-choi-ghe-tham-bac-do-xuyen/2844821/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.