Beta: Dép
Chu Gia Thuật không nhịn được mà cảm thấy hối hận vì đã đồng ý với cô.
Sự tra tấn đó chẳng khác gì trải qua một màn cực hình.
Thậm chí cậu còn rất muốn bịt miệng cô lại.
Mà lúc này không hiểu sao Lương Bảo Ý lại nhớ đến rất nhiều năm trước, khi đó cô vẫn còn học tiểu học, mới thay răng, nói chuyện còn lọt gió, khi cười trông vô cùng buồn cười. Nhưng cô vẫn rất thích cười, riêng lúc gặp cậu thì sẽ ngậm miệng.
Hai người dùng ngôn ngữ ký hiệu để giao tiếp cả một tuần, im lặng đến mức khiến bố mẹ đôi bên đều bắt đầu sốt ruột.
Cậu hỏi cô: Gần đây không vui à?
Bảo Ý lắc đầu, nhưng một lúc sau vẫn không nhịn được mà hỏi: Tớ xấu đi rồi, cậu có còn thích tớ không?”
Chu Gia Thuật: …
Bảo Ý gặng hỏi: Có thích không?
Cậu đáp: Có.
Cuối cùng cô cũng nở nụ cười: Chúng ta mãi mãi làm bạn thân nhé.
Chu Gia Thuật: Ừ.
Vì người lớn luôn nói rằng con trai và con gái không thể mãi mãi làm bạn, mà trẻ con bắt đầu thay răng, nghĩa là sắp trưởng thành rồi.
Lúc đó Bảo Ý chẳng muốn lớn lên chút nào.
Giờ nghĩ lại mới thấy buồn cười, mới bé xíu mà đã lo lắng về ngoại hình rồi.
Sau khi hoàn hồn lại, Bảo Ý không nhịn được hỏi: “Cậu thấy tớ có xinh không?”
Chu Gia Thuật nào biết trong một khoảnh khắc ngắn ngủi cô đã nghĩ đến bao nhiêu chuyện, cậu chỉ cảm thấy thật khó hiểu. Dù thỉnh thoảng cô cũng lên cơn động kinh, vô cùng tự luyến,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sao-choi-ghe-tham-bac-do-xuyen/2844823/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.