Beta: Lam Lam Biết ngay tên Chu Gia Thuật này chỉ là một tên lừa đảo giỏi chém gió thôi mà, Bảo Ý gọi video cho cậu đến hai tiếng, cậu lại nghiêm túc đến mức không thể nghiêm túc hơn. Nhưng Bảo Ý lại không hề trêu chọc cậu. Vì đột nhiên cô cảm thấy vô cùng ngượng ngùng. Cảm giác Chu Gia Thuật trong ống kính hoàn toàn khác so với cảm giác khi cậu ngồi bên cạnh. Điện thoại của cậu đặt ngay phía trước, ánh sáng ấm áp chiếu từ trên đỉnh đầu xuống, khi cậu cúi đầu, dưới xương chân mày có một vùng bóng tối, khiến đôi mắt ấy càng thêm sâu thẳm. Nhìn từ góc độ này, quá gần, gần đến mức như thể hai người đang tựa trán vào nhau làm bài tập. Bảo Ý từng định đặt điện thoại ra xa hơn, nhưng cuối cùng lại không nỡ. Đến mức mỗi lần ngẩng đầu lên nhìn đều giật mình, còn khiến người ta cảm thấy… gần hơn cả khi hai người ngồi cạnh nhau làm bài tập. Bảo Ý đến hít thở cũng không thấy thoải mái, cô chỉ có thể cố gắng cúi đầu không nhìn cậu, lặng lẽ lắng nghe tiếng cậu lật sách và tiếng ngòi bút di chuyển. Chiều nay cậu ăn nhiều khoai tây chiên quá, lúc này thỉnh thoảng lại ho khan một tiếng, ho đến mức Bảo Ý cảm thấy vô cùng áy náy. Vì cô chỉ nhớ mua khoai tây chiên, mà không nhớ mua một chai nước nào, cô đã lấy hai hộp sữa Vượng Tử từ tay một bạn học bên cạnh, mỗi người một hộp, nhưng cuối cùng cô uống hết một hộp rưỡi, cậu chỉ uống chưa đầy nửa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sao-choi-ghe-tham-bac-do-xuyen/2844851/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.