Beta: Dép Chu Gia Thuật cố ý làm vậy. t*nh d*c giống như thanh kiếm Damocles treo lơ lửng trên đầu, nó không chỉ là niềm vui thuần túy, nó vừa quyến rũ vừa nguy hiểm. Vì vậy, dù họ đã thân mật đến mức này, hiểu nhau và tin tưởng nhau đến mức này, anh vẫn không thể tùy ý có được cô một cách dễ dàng. Nhưng khi chọn xong, anh bỗng cảm thấy nhẹ nhõm, cứ thuận theo tự nhiên là được. Anh làm vậy cũng không hoàn toàn vì giận dỗi cô, chỉ là lúc đó anh cảm thấy có lẽ mình cần nhiều như thế. d*c v*ng là một hố đen của lòng tham không thể đo lường được. Anh quá rõ mình khao khát đến nhường nào, nên chỉ có thể kìm nén và giả vờ bình tĩnh. Càng khao khát, anh càng không dám tùy tiện mở lời. Nhưng Bảo Ý lại là một thái cực khác, tình yêu của cô thẳng thắn và nồng nhiệt, ngay cả d*c v*ng cũng rực cháy và rõ ràng. … Khoa Khoa học Máy tính của Đại học Nghi có khá nhiều người đăng ký mỗi năm, khoảng hơn chục lớp. Bảo Ý hoàn toàn không nghĩ rằng mình sẽ được xếp cùng lớp với Chu Gia Thuật, nhưng vận may của hai người họ quả thật hơi kỳ lạ. Số báo danh được xếp theo điểm trúng tuyển. Bảo Ý cao hơn anh một điểm, mà ở phân khúc điểm của ngành họ, không có ai có cùng số điểm, nên số báo danh của họ vừa hay liền kề nhau. Nhưng lớp lại được xếp hoàn toàn ngẫu nhiên, không ngờ lại trùng hợp vào cùng một lớp. Vì số báo danh liền kề,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sao-choi-ghe-tham-bac-do-xuyen/2844863/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.