Khi Cầm Mạch tỉnh lại lần nữa là khi cô đang nằm trên chiếc giường bệnh viện, đầu óc vẫn còn mơ hồ, chỉ có thể lờ mờ nhìn thấy vài bóng người di chuyển gần cửa, mùi thuốc sát trùng nồng nặc tràn ngập, khiến cô không nhịn được mà cau mày. Sau đó, một người đàn ông mặc áo blouse trắng tiến đến gần, cúi xuống bên giường cô và giơ năm ngón tay lên trước mặt cô: “Đây là mấy ngón?” Cầm Mạch cố gắng mở to mắt, mệt mỏi thốt ra một tiếng “Năm.” Người đàn ông dường như thở phào nhẹ nhõm, xoay người nói gì đó, lúc này Cầm Mạch mới nhìn rõ phía sau anh ta còn có một người khác, Ninh Tề Thương. Vừa thấy Ninh Tề Thương, Cầm Mạch lập tức nhớ lại cái ôm và nụ hôn nhẹ nhàng trên trán của họ trên xe. Thế là, cô nhắm mắt lại, giả vờ như không nhìn thấy anh. “Thân thể của em không có vấn đề gì lớn, chỉ là bị hạ đường huyết và một vài vết thương ngoài da. Anh đã giúp em xin nghỉ rồi, mấy ngày tới em không cần đến cục cảnh sát đâu.” Ninh Tề Thương nói xong thì bước đến gần, chỉnh lại chăn cho cô, đốt ngón tay của anh vô tình chạm vào vai Cầm Mạch, gần như theo phản xạ khiến cô giật bắn người, sau đó cô mới nhận ra dường như mình đã để lộ bản thân… Tầm nhìn của cô vẫn còn chút mơ hồ, khiến cô không thể nhìn rõ biểu cảm trên gương mặt Ninh Tề Thương. Nhưng anh không nói thêm gì, chỉ khi bước ra khỏi cửa, anh mới nói: “Em không cần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sat-thu-tam-ly-thanh-mang/2783391/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.