Hơi nước lạnh lẽo ập đến, mang theo chút mặn mòi của biển. Hồ nước ngoài trời phản chiếu ánh sáng từ bên ngoài, tạo thành từng vòng tròn ánh sáng chập chờn trên mặt nước.
Mặt hồ phẳng lặng, Hạ Khai nhìn chăm chú một lúc, mơ hồ có cảm giác dường như có thứ gì đó sắp trồi lên từ đáy nước. Cậu vươn cổ ra quan sát hướng trung tâm hồ nước, nhưng chẳng thấy gì. Có lẽ chỉ là ảo giác.
Khi quản gia tìm đến, Hạ Khai liền hỏi tại sao trong nhà lại có một hồ nước lớn như vậy. Quản gia nghiêm túc đáp rằng đó là nơi dành riêng cho Ngụy Thầm, người khác không được phép tự ý lui tới.
Hạ Khai ngượng ngùng, ghi nhớ lời quản gia. Lần này cậu không cố ý lên đây, chẳng khác nào bị ma xui quỷ khiến, vô thức mà bước đến tầng thượng.
“Mấy giờ thầy ấy sẽ về ạ?”
Quản gia cũng không rõ. Họ luôn giữ bổn phận, chưa bao giờ tìm hiểu chuyện của chủ nhân. Nhìn thấy Hạ Khai đi khắp nơi mà không mang giày, quản gia liền lấy một đôi dép mới, cúi người định giúp cậu xỏ vào.
Hạ Khai nhảy sang một bên, không thoải mái tự mình mang dép vào, không để quản gia làm giúp.
Hành động này đối với cậu mà nói quá mức thân mật. Trước giờ chỉ có thầy từng làm vậy, đổi lại là người khác, Hạ Khai cảm thấy rất không tự nhiên. Dường như đây là một loại thân mật chỉ thuộc về cậu và Ngụy Thầm, không muốn bất kỳ ai khác phá vỡ.
Trước bữa tối, Hạ Khai nhận được cuộc gọi video từ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-alpha-bi-bien-di/2713593/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.