Trước khi ngủ, Hà Nguyệt nằm trong lòng ngực Từ Thanh Dương cùng hắn nói chuyện xảy ra hôm nay.
Từ Thanh Dương ngón tay cuốn lấy tóc nàng, không thèm để ý nói: "Không sao, nàng không thích cũng không cần miễn cưỡng bản thân."
"Cũng không phải là không thích, chỉ là cảm thấy không dễ ở chung." Hà Nguyệt ngượng ngùng nói.
Từ Thanh Dương nhìn thấu tâm tư nàng, cũng biết tiểu tức phụ nhà mình có lẽ chỉ muốn ai oán vài câu.
Rốt cuộc cô nương này ngày thường ở chung với các tẩu tử rất tốt, cũng chưa thấy nàng oán trách ai bao giờ, khả năng là người kia không hợp với nàng.
Thấy nàng hơi nhíu mi, có chút ưu sầu, Từ Thanh Dương trở mình đè lên người nàng nói: "Đừng nghĩ tới mấy người râu ria kia, hiện tại người nàng nên nghĩ đến là ta."
Sau khi nói xong không đợi Hà Nguyệt mở miệng, Từ Thanh Dương đã trực tiếp ép xuống, ngăn chặn cái miệng nhỏ của nàng.
"A ưm..." Hà Nguyệt nức nở một tiếng, tiếng thở dốc nghẹn trong cổ họng.
Từ Thanh Dương linh hoạt cởi quần nàng ra, ngón cái nhẹ xoa nắn bên ngoài miệng huyệt, ngón tay chen vào đường đi non nớt.
"Ha... Ha... Trướng..." Hà Nguyệt ngửa đầu, vô luận hai người làm bao nhiêu lần, dù cho nàng mới sinh xong, vẫn chặt chẽ như thời con gái.
Từ Thanh Dương khảy khảy âm đế, âm đế bị hắn xoa đến sung huyết, ngón giữa bỗng nhiên đâm vào, bắt đầu nhợt nhạt thọc vào rút ra.
Hà Nguyệt khuôn mặt nhỏ ửng hồng, cảm giác tê dại không ngừng từ giữa hai chân lan tràn toàn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-bi-chang-quan-nhan-tho-lo-mua-ve-nha/2452636/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.