Đây là lần đầu tiên ông Lưu tới chợ đen, nên sợ tới mức toàn thân run lẩy bẩy.
Nguyễn Đình Chu nhận ra vẻ căng thẳng của ông, bèn lựa lời an ủi vài câu, ông ta mới đỡ sợ hơn.
Số gạo có được từ điều ước của Nguyễn Sơ Đường đều là loại hảo hạng, vừa dẻo vừa thơm ngọt, ăn vào cực kỳ ngon miệng, ai thử cũng tấm tắc khen.
Chỉ cần mở miệng bao ra cho người qua lại xem, là ai cũng không kìm được mà ghé vào hỏi giá.
Gạo không đắt, lại còn không cần tem phiếu lương thực.
Đúng vào mùa giáp hạt, nhà nào cũng thiếu lương thực, thấy loại gạo ngon thế này, người mua dăm ba cân, kẻ mua chục cân, hai chục cân, cứ thế lắt nhắt mà bán vèo hết bảy bao gạo.
Bọn họ kéo theo mười bao gạo, giờ chỉ còn lại ba bao, nhưng chưa đầy nửa tiếng sau, số gạo còn lại cũng nhanh chóng được bán hết sạch.
Có người còn mua một lúc hết cả bao.
Đến khi nam nữ chính mua xong thịt kho quay lại, thì Nguyễn Đình Chu đã thu dọn đồ đạc chuẩn bị về nhà.
Nữ chính gọi anh lại: "Vị đồng hương này còn gạo không? Nhà tôi sắp không còn gì ăn nữa rồi, anh có thể cho tôi vay tạm vài cân được không?"
Miệng nói là vay, thực ra là muốn mua, chẳng qua là không tiện nói thẳng ra mà thôi.
Dù sao chính là như vậy.
Nguyễn Đình Chu thực ra vẫn còn kha khá gạo, nhưng vừa nghĩ đến cốt truyện định sẵn cho cô con gái cưng của mình, phải làm người giúp việc cho họ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-bi-doc-tam-toi-tro-thanh-con-cung-cua-ca-nha/2777799/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.