Nếu không tận mắt nhìn thấy đám người trong đội xe phải chật vật thế nào để g.i.ế.c zombie, chỉ nhìn mấy chiêu vừa rồi của anh, người ta còn tưởng zombie chỉ là đám “giòn rụm” không hơn.
Văn Cửu Tắc đến kịp thời, xe này không có ai bị zombie cắn. Anh tiện tay đóng “rầm” cửa xe lại, rồi lại lao thẳng về phía giữa đoàn để tiếp tục hỗ trợ.
Mấy người bị kẹt trong xe phải mất một lúc mới hoàn hồn lại, lao đến bên cửa sổ xe nhìn ra ngoài.
“Anh ta… không sợ zombie à? Đó là zombie đấy! Mà anh ta dám dùng tay bắt luôn!”
“Người đó là ai vậy? Có trong đội xe không, sao tôi chưa từng thấy?”
“Hình như là người ngồi trên chiếc xe phía sau chúng ta, còn có một cô gái đi cùng. Lần trước nghỉ ngơi, tôi đi xa một chút, thấy họ đang nấu ăn bên cạnh xe.”
“Các cậu có thấy không, anh ta quá lợi hại! Người lợi hại như vậy sao lại không gia nhập vào đội xe nhỉ?”
…
Sau khi xử lý xong đợt zombie vừa rồi, đội trưởng nhỏ của đội xe bước đến chào hỏi Văn Cửu Tắc.
Trước đó anh ta đã biết phía sau đội xe có người đi theo, nhưng người ta chỉ theo sau chứ không gây chuyện, anh cũng không để tâm. Không ngờ người này lại có năng lực mạnh đến thế.
“Cảm ơn anh đã ra tay giúp đỡ. Nếu không có anh, lần này chắc chắn sẽ có người thiệt mạng. Tôi thấy anh đi lẻ ở phía sau cũng không tiện, chi bằng gia nhập vào đội xe luôn đi?”
“Tôi có thể giúp anh xin
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-bien-thanh-zombie-bi-ban-trai-cu-bat-duoc/2708535/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.