Ánh mắt của Khương Hành vô tình chạm phải cậu ta giữa không trung.
Cả hai đều sững lại một chút, sau đó đồng loạt dời mắt đi.
Thực ra, Khương Tinh Bạch và Khương Hành chưa từng gặp nhau nhiều. Huống hồ bây giờ Khương Hành đã đổi diện mạo, nên cậu ta chẳng thể nào nhận ra. Chỉ là, khi nhìn vào đôi mắt ấy, trong lòng cậu ta lại có một cảm giác quen thuộc kỳ lạ.
Còn chưa kịp nghĩ xem vì sao lại như thế, giọng nói của bạn bè đã kéo cậu ta ra khỏi dòng suy nghĩ.
Bọn họ đi sang một bên khác, tạo thành đường chéo đối diện với nhóm của Khương Hành.
Khương Hành cầm chiếc hamburger lên, bóp bóp, nắn nắn, rồi há miệng thật to.
Miếng bò vẫn ở yên trong bánh, hoàn hảo.
Còn Lục Nghi Xuyên thì chẳng biết đã họp mấy cuộc, ký bao nhiêu hợp đồng, cuối cùng cũng nhớ ra rằng anh còn nuôi một con mèo thả rông.
【Đang ở đâu?】
Khương Hành bây giờ không còn là Khương Hành của ngày xưa nữa, nói dối mặt không đổi sắc.
【Đang ở một nhà hàng Tây thanh lịch, ăn bít tết.】
Đầu bên kia gửi lại sáu dấu chấm.
【......】
【Sờ thử lên cổ mình đi.】
Khương Hành theo phản xạ giơ tay lên cổ, chạm phải một đoạn vòng cổ bị che dưới lớp áo len. Chuông nhỏ trên vòng cổ khẽ lay động theo cử động của cậu.
Hồi đầu, khoảng thời gian cơ thể cậu chưa ổn định, lúc thì người, lúc thì mèo, cậu đã làm đứt không biết bao nhiêu cái vòng cổ. Cảm thấy việc buộc đi buộc lại quá phiền phức, cậu đã nhờ Lục
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-chet-toi-tro-thanh-meo-cua-ban-thoi-tho-au/2167799/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.