Năm Khương Hành học lớp 8, Lục Nghi Xuyên học lớp 10.
Cả hai học chung một trường, nhưng một người ở khu trung học cơ sở, một người ở khu trung học phổ thông, một nam một bắc. Nếu không cố ý, rất khó để gặp nhau.
Ngày khai giảng, Khương Hành trốn tiết, lén chạy đến hội trường lớn của khu trung học phổ thông.
Lúc cậu đến nơi, đúng lúc Lục Nghi Xuyên đang bước lên sân khấu để phát biểu.
Thiếu niên ấy cao ráo, thẳng tắp, đứng đó như cây tùng vững chãi dưới ánh trăng.
Thậm chí anh còn chưa kịp mở lời, bên dưới đã có người cầm loa hét lên:
"Lục Nghi Xuyên, mẹ cậu là tiểu tam sinh ra cậu, bây giờ bố cậu lại có tiểu tam mới. Cậu có gì muốn nói không?"
Lời lẽ tr.ần trụi, tràn đầy ác ý.
Cả hội trường xôn xao, thầy cô trong ban giám hiệu còn chưa kịp phản ứng, người đó đã nói tiếp:
"Đúng là nghiệp quật nhãn tiền. Khi mẹ cậu làm tiểu tam, bà ta có nghĩ đến ngày hôm nay không? Là con trai của tiểu tam mà còn lên sân khấu phát biểu, trường học có biết thân phận của cậu không?"
Lúc các giáo viên kịp hoàn hồn để ngăn cản thì đã muộn.
Tất cả ánh mắt trong hội trường đều đổ dồn về phía sân khấu.
Nơi đó, chỉ có một người đơn độc đứng giữa ánh đèn trắng, từng biểu cảm trên khuôn mặt anh đều bị phơi bày rõ ràng.
"Mẹ của Lục Nghi Xuyên là kẻ thứ ba chen chân vào gia đình người khác, ép chính thất tức đến chết rồi mới đường hoàng trở thành bà chủ nhà
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-chet-toi-tro-thanh-meo-cua-ban-thoi-tho-au/2167848/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.