Trì Ngôn đã quên bén mất chuyện ngày hôm đó ở cửa quán bar, ai ngờ mới chẳng được mấy ngày, Từ Thu Niên đã lại tới tìm cậu.
Khoảng thời gian này, bọn họ thỉnh thoảng sẽ chạm mặt ở công ty. Trì Ngôn không định cố gắng né mặt gã, dù có chạm mặt cũng chả sao cả, cứ xem gã như là một người xa lạ thôi.
Ngược lại, dù lúc ở cửa vào đại sảnh công ty, hay lúc trong thang máy chen chúc chật chội buổi sáng, tầm mắt Từ Thu Niên cứ luôn xuyên qua dòng người dán chặt vào Trì Ngôn.
Thành phố Thân đã chuyển giao từ cuối thu sang đầu đông, sau một cơn mưa lạnh giá, nhiệt độ đột ngột giảm xuống thấp, trong công ty đã mở hệ thống sưởi, mọi người chỉ muốn ở trong văn phòng chứ chẳng muốn bước chân ra ngoài.
Dù là như vậy, sáng sớm nay Trì Ngôn vẫn hắt xì mấy cái, có thể do tối hôm qua trời đổ mưa, mà trước khi ngủ cậu còn quên đóng cửa sổ.
Về sau Lâm Uyển Vân còn đưa cơm tới mấy lần, để tránh bị Kỳ Phi Dương phát hiện cậu và Tần Cố ăn cơm chung với nhau, Trì Ngôn lấy lý do công việc bận rộn, đã mấy ngày không gặp mặt Kỳ Phi Dương ở căn tin công ty.
Càng gần tới cuối năm, mấy công việc lặt vặt càng nhiều. Trì Ngôn quả thật rất bận, có lúc bận tới mức người trong căn tin sắp đi hết rồi cậu mới một mình đến ăn cơm trưa.
Khoảng thời gian này không có ai, không cần xếp hàng, cũng không cần ngồi chung một bàn với người khác.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-chia-tay-toi-voi-ong-chu-cuoi-voi/527267/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.