Dư Thanh Đường run rẩy đầu ngón tay, phải thử mấy lần mới nắm được Khóa Linh Hoàn.
Diệp Thần Diễm vậy mà vẫn còn cười, khẽ nói: "Ngươi không phải tin ta sao?"
"Ta biết ngươi nhất định sẽ thắng." Dư Thanh Đường thấp giọng, "Nhưng đâu phải ngươi sẽ không đau."
Chẳng thể chỉ vì ngươi là Long Ngạo Thiên, chỉ vì ta tin ngươi nhất định sẽ xông pha không gì cản nổi, mà coi những khổ đau, thương tích ngươi chịu đựng đều là chuyện đương nhiên.
Cậu cố hết sức run tay mở khóa, cuối cùng "cách" một tiếng, thận trọng gỡ vòng tròn khỏi cổ hắn.
Diệp Thần Diễm nhắm mắt, cảm nhận ma khí cuồn cuộn sôi trào như nước sôi, không còn dùng Nguyên Anh để áp chế mà dẫn nó tràn ra, khí thế cuồn cuộn bao phủ cả địa cung.
Chúc Cửu Âm ánh mắt hơi chuyển, gật đầu hài lòng: "Đúng, chính là như vậy."
Cự xà thân thể uốn quanh, giương tư thế công kích.
Diệp Thần Diễm ngẩng mắt, ma khí toàn thân tựa như muốn nuốt chửng cả chính hắn, nhưng giữa ấn đường, một đường ngân tuyến vẫn nhạt sáng, giữ linh đài thanh minh.
Chúc Cửu Âm bỗng há miệng, răng nanh bén nhọn, miệng rắn sâu hoắm như muốn nuốt cả trời đất, cuốn thẳng về phía hai người.
Chiến Ngân Thương bị ma khí nhuộm đen, dẫn dắt ma khí thành từng tầng xoáy ngăn cản thế công của Chúc Cửu Âm.
Nhưng thân rắn của hắn thế không thể đỡ, phá nát tầng tầng xoáy ma khí, chỉ nháy mắt đã đến gần Diệp Thần Diễm.
Nhìn qua hắn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-gia-nu-treu-gheo-long-ngao-thien/2881491/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.